“Hành gia khẽ vươn tay, đã biết được hay không”, những lời này không sai chút nào. Tuy nhiên điều kiện đầu tiên là phải gặp được một hành gia khác, bằng không thì có chút đàn gảy tai trâu, đốt đàn nấu hạc.
Làm người có chênh lệch, chơi bóng rổ cũng như vậy.
Tiểu Trương vẫn cho rằng trình độ của mình không tồi. Lúc còn học cấp ba là chủ lực của đội. Cho dù là lên đại học, cũng là người nổi bật trong những người cùng lứa. Bằng không mặt người dạ thú sao có thể mời cậu ta tham dự Nan Vong Bôi!
Nhưng so với mấy người này, cậu ta thực sự thua kém nhiều lắm. Chẳng hạn như Vương Tường, thể lực vượt trội, sức bật dù không người bằng Ninh Chí Viễn, nhưng khả năng đoạt bóng úp rổ không hề thua kém.
Ninh Chí Viễn cũng rất khủng bố, sức bật kinh người, tuyệt đối là cao thủ úp rổ. Tuy nhiên cậu ta cũng không phải là hoàn mỹ vô khuyết, có chút tiếc nuối là khả năng chuyền bóng không tốt lắm. Nhưng tiểu tử này còn có một tuyệt kỹ, đó là khả năng đoạt bóng. Tốc độ phản ứng của tiểu tử này rất nhanh, khiến cho hậu vệ khống chế bóng cũng phải mặc cảm. Nhiều khi đang khống chế bóng, lại mạc danh kỳ diệu rơi vào trong tay cậu ta.
May mà cậu ta là cầu thủ bóng đá, chứ không phải là cầu thủ bóng rổ chuyện nghiệp. Ngoại trừ úp rổ đoạt bóng, các khả năng khác không dám khen tặng. Tuy nhiên Ngô Vũ Thân lại là một người toàn diện, ném rổ, đột phá, phòng thủ, úp rổ, chuyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1577993/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.