Ngô Vũ Thân bình thản ngồi xuống: - Phó bí thư còn không vội, sao chúng tôi phải vội.
Mọi người đều cười, Phó Thủ Tín gãi gãi bộ tóc bóng loáng: - Tôi sao mà không vội. Nhưng vẫn phải tổng hợp lại một chút. Cuộc thi năm nay tôi đã tìm hiểu qua rồi. Luận về thực lực, đội của chúng ta có thể coi là đội mạnh. Khoa luật và khoa hóa học không đáng nhắc tới, chỉ là góp cho đủ sổ. Duy nhất muốn coi chừng là khoa ngoại ngữ.
- Nghe nói năm ngoái chúng ta thua bởi khoa ngoại ngữ? Tiểu Trương hỏi.
- Đúng vậy.
Phó Thủ Tín có chút không cam lòng: - Tuy nhiên năm nay lại khác. Thực lực của chúng ta tăng lên một mảng lớn, chiến thắng khoa ngoại ngữ không phải là việc khó. Quan trọng nhất vẫn là thái độ của Dật Phi, giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời. Phó bí thư thành khẩn dặn dò.
Lâm Dật Phi hơi sửng sốt, nhìn thấy mọi người đều có vẻ nhịn cười, chợt hiểu ý của y, không khỏi cười theo. Uống một hớp nước, nhịn không được nhìn về phía xa xa. Bách Lý Băng đang nói chuyện với cô bạn, không biết hai người nói cái gì, đương nhiên càng không biết hai người đang thảo luận về mình.
- Vượt qua được khoa ngoại ngữ, những trận chiến về sau đều là những trận tử chiến. Dật Phi…
Phó bí thư chợt gọi một tiếng. Bởi vì y thấy tiểu tử này có vẻ như không nghe mình nói, trong lòng có chút bất mãn, nhưng bề ngoài vẫn cười tủm tỉm.
- Gì vậy? Lâm Dật Phi lấy lại tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1577992/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.