Mới đẩy cửa phòng trọ, Lâm Dật Phi liền sững sờ. Con cú A Thủy khôngbiết từ khi nào đã rời giường, mặt mũi còn chưa rửa đã ngồi trước máytính, tập trung tinh thần nhìn cái gì đó.
- Ăn cơm. Lâm Dật Phi gọi. Đối với việc này, hắn đã nhìn quen. Hắn để thức ăn ở trên bàn hiếu kỳ hỏi một câu: - Ông nhìn gì vậy?
- Nhìn ông. A Thủy rời mắt khỏi máy vi tính, nhìn chằm vào Lâm Dật Phi, biểu lộ vui vẻ.
- Nhìn tôi?
Lâm Dật Phi kỳ quái: - Có phải hôm nay tôi nhìn đẹp trai hơn hôm quakhông? Ở cùng với bọn họ được vài tuần, hắn cũng dần quen với những câunói đùa ở thời đại này.
- Mặc dù bộ dạng hôm nay của ông không tồi. A Thủy nhịn cười, thấy TiểuPhi đã dần trở về tính cách ngày trước, vui vẻ nói: - Tuy nhiên vẫn kémtôi một chút.
- Ông đẹp trai như vậy rồi thì nhìn tôi làm gì. Không nhanh soi gương ấy. Lâm Dật Phi cười nhạt.
- Đó là vì hôm nay ông đã trở thành nhân vật phong vân của đại học Chiết Thanh. Cậu ta chỉ về phía màn hình máy tính:
- Mười tin tức vườn trường đứng đầu hôm nay, thì có hai tin tức liênquan tới ông. Mà lượng view cũng rất cao. Xem ra, ngôi sao hôm nay củatrường không phải ông, không còn ai khác.
Lâm Dật Phi khẽ giật mình: - Mười tin tức đứng đầu?
A Thủy gật đầu, thấy Tiểu Phi lộ vẻ mờ mịt, thở dài một tiếng. Xem racậu ta vẫn chưa tỉnh hoàn toàn. Thật hy vọng Bách Lý Băng có thể giúpcậu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1577969/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.