"Không xong, không xong, cấm cung cháy rồi!" Từng trận huyên náo ầm ĩ từ ngoài tẩm cung truyền vào, quấy nhiễu mộng đẹp của Trần Tiên Tiên.
"Làm cái quỷ gì! Xảy ra chuyện gì, mà hô to gọi nhỏ?" Nàng ta tức giận rống to. Trăm năm qua trong cấm cung chưa từng xảy ra tình trạng hỗn loạn như thế này, Die nd da nl e q uu ydo n còn đúng ngay lúc này làm hỏng mất giấc ngủ ngon của nàng ta.
"Tiên Tiên bệ hạ" Một tiểu thị nữ thở hồng hộc chạy tới trước mặt nàng, "Cấm cung phát hỏa, tất cả nam nhân đều chạy đi!" Nói xong còn thở gấp không ngừng.
"Cái gì?" Trần Tiên Tiên lập tức nhảy xuống giường, khoác thêm áo, lấy roi sắt trên tường xuống quát﹕ " Kêu tất cả mọi người tập hợp lại cho ta, phái người đi cứu hỏa! Còn nữa, bắt tất cả nam nhân lại! Xong xuôi thì đến đại điện hồi báo!"
"Tuân mệnh!" Thị nữ nghiêng ngả lảo đảo chạy ra ngoài cửa.
Trần Tiên Tiên đi đến đại điện, nháy mắt đã đi đến cửa, nàng ta nở nụ cười.
Vương Tường, không phải ta muốn giết ngươi, mà là trời muốn diệt ngươi! Lúc này trong đầu nàng ta hiện lên, hình ảnh Vương Tường ở trong biển lửa giãy dụa. Nàng ta không khống chế được thoải mái cười to.
Xem ra không cần nàng ta tự mình động thủ, trời cao đã an bài kết cục hoàn mỹ nhất! Nàng ta vừa lòng nghĩ. Cho dù Vương tường chết, nàng ta cũng có thể dựa vào thực lực của mình để ngồi lên ngôi báu.
"Tiên Tiên bệ hạ!" Một nữ võ tướng chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-khuynh-quoc/140031/chuong-8-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.