Không gian căn phòng bỗng chốc xám xịt lại khi Lộ Quân Dao nghẹn ngào hỏi tiếp:
“Vậy tại sao trước kia anh lại ghét em tới như thế?”
Bao nhiêu mâu thuẫn và day dứt đang bủa vây lấy mi mắt Lăng Trạch Hàm. Câu hỏi của cô khiến anh nhớ về nhiều chuyện trước kia, bất chợt cảm thấy mình thật nực cười khi cứ đinh ninh tin vào những lời không căn cứ.
“Là vì có người nói với anh là ba em dồn ép và hại chết ba anh. Hơn nữa hôm đó ba em cũng có mặt ở hiện trường tai nạn.”
Có làm sao thì cô cũng không thể ngờ ba mình lại là nguyên nhân để anh ôm nỗi thấu hận suốt nhiều năm qua. Nhưng cô hiểu rõ con người ba, nhất định là anh đã hiểu nhầm. Một người mà ngay đến cả con mèo cũng không nỡ làm bị thương thì lấy đâu ra gan để giết người.
“Không thể nào, trước khi chúng ta kết hôn ba còn nói với em rằng: “cho dù phải trả bất cứ giá nào cũng sẽ cứu Lăng Thị, đó là tâm huyết cả đời của lão Lăng”. Vì có bao nhiêu kẻ âm mưu thâu tóm cổ phiếu của Lăng Thị cho nên ba em đành sát nhập vào Lộ Thị, chờ sau khi ổn định mới giao lại cho anh. Nhưng không ngờ ông ấy lại chưa kịp thực hiện đã ra đi. Cũng vì tiêu hao vốn liếng vào Lăng Thị mà nhà họ Lộ bọn em bị mất quyền quản lí và lao đao.”
Những lời Lộ Quân Dao vừa nói chẳng khác nào lưỡi dao sắc bén đang cắt đứt đi một phần trái tim Lăng Trạch Hàm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tong-cua-lai-vo-cu/355563/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.