“Tê... lại một con yêu thú Hóa Linh Cảnh!”
Chu Nhạc hít vào một ngụm khí lạnh.
Con mãng xà này thật sự quá lớn, chỉ riêng thân thể ngẩng lên đã dài chừng ba mươi mét, khắp người mọc đầy vảy như vỏ cây khô, đôi mắt to như lồng đèn, lưỡi rắn phun ra nuốt vào, phảng phất một chiếc roi khổng lồ, kéo ra từng đạo kình phong trong không khí.
Con mãng xà này tựa hồ phát hiện ra ánh mắt nhòm ngó của Chu Nhạc, con ngươi màu vàng sẫm khẽ chuyển động, ánh mắt lạnh như băng quét qua, lập tức sâu tận xương tủy, khiến Chu Nhạc không tự chủ được rùng mình một cái.
Tê! Con mãng xà tựa hồ không phát hiện ra uy hiếp gì trên người Chu Nhạc, thu hồi ánh mắt, thân thể khổng lồ như một chiếc máy ủi đất nghiền ép qua, nhanh chóng biến mất trong tầm mắt Chu Nhạc.
“Đây là Khô Vinh Mãng, khi trưởng thành đã có tu vi Hóa Linh Cửu Trọng, so với con Hỏa Ngưu ba đuôi kia còn khủng bố hơn.”
Không chỉ là Chu Nhạc, những người khác cũng đều phát hiện ra con cự mãng khủng bố này, cô gái mặc áo tím kia nuốt một ngụm nước bọt, khàn giọng nói.
“May mắn là con mãng xà này không có hứng thú gì với chúng ta...”
Trịnh Hổ lòng còn sợ hãi nói.
“Mau đi thôi, nếu không không chừng còn sẽ xuất hiện kẻ nào khủng bố.”
Chu Nhạc lắc đầu, cố gắng đè nén tâm tư hỗn loạn, Tiêu Lôi Kiếm run lên một cái, chân khí hùng hậu cuồn cuộn tuôn ra, hóa thành một đạo kiếm trụ lấp lánh, trong sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tieu-kiem-de/4994225/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.