Thực ra một người muốn triệt để biến mất trong cuộc sống của một người thì vô cùng dễ. Từ ngày chia tay trong im lặng, Trịnh Tuân và Dư Khác Bạch không hề liên lạc với nhau. Giữa bọn họ không hề có một người quen biết chung nào, ngoài trừ lên giường thì không bao giờ xuất hiện bên ngoài cùng nhau, muốn chặt đứt mối quan hệ này thật sự rất dễ dàng.
Hôn lễ nhanh chóng đến gần, Trịnh Tuân có cảm giác hình như mình đang bị thời gian ép đi về phía trước. Hắn bận rộn đến mức quên béng đi cái ngày giải trừ quan hệ hợp đồng với Dư Khác Bạch, cho đến đêm trước hôn lễ hắn ngồi chơi di động đọc mục ghi chú mới nhớ ra. Chỉ có một mình Trịnh Tuân ở trong phòng, hắn nằm trên giường không ngừng cảm thán Dư Khác Bạch thật vô tình, lúc đi thậm chí còn không thèm để lại cho hắn vài câu.
Đột nhiên Trịnh Tuân nhớ ra cái gì đó, hắn nhảy xuống giường, chạy đến thư phòng lục lọi ngăn kéo. Trong ngăn kéo có một hộp nhung nhỏ màu xanh, hắn chán nản thở dài mở cái hộp đó ra, bên trong là một chiếc cà vạt. Thứ này là hắn định tặng cho Dư Khác Bạch khi y tốt nghiệp, chia tay khuôn viên đại học, từ nay về sau làm việc có ích cho xã hội, ở phương diện này Dư Khác Bạch tuyệt đối không nói ra bất cứ yêu cầu gì, Trịnh Tuân cũng không chủ động giúp đỡ, hắn nghĩ với tính cách của y, hắn giúp y có thể khiến y hận hắn cả đời. Điều duy nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tich/1889690/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.