Từ trước đến nay Dư Khác Bạch chưa bao giờ cảm thấy mình ngu xuẩn như bây giờ, thấp thỏm bất an lâu như vậy thì ra đối phương chỉ đang xem AV. Y nhớ lại những âm thanh nghe được, không nhịn nổi cười nhạo chính mình.
“Em ghen sao?” Trịnh Tuân cắn cắn lên chóp mũi y, kéo người lên khỏi sô pha, dẫn đến phòng ngủ.
“Không phải anh muốn đến phòng tắm sao?” Dư Khác Bạch ngã nhào xuống giường, ánh mắt lóe lên, không hiểu ý nhìn về phía Trịnh Tuân. Y cảm giác hôm nay mình thực sự rất buồn cười, mọi hành động đều vô cùng ngu xuẩn.
“Một lát nữa chúng ta tắm chung luôn.” Trịnh Tuân ngậm lấy môi y, hai tay cùng lúc cởi quần Dư Khác Bạch.
Cũng đã mấy ngày không làm rồi, hai chân Dư Khác Bạch tách ra nghênh đón Trịnh Tuân, trong ngực đột nhiên có chút bi thương, mũi hơi hơi cay. Tuy rằng qua lại không có tình cảm, nhưng dù sao cũng bên nhau tận hai năm trời. Trịnh Tuân là ân nhân của y, nếu không thì bây giờ Dư Khác Bạch đã sớm được đi đầu thai rồi.
Trong lúc bọn họ làm tình, Dư Khác Bạch không cẩn thận liếc mắt đến máy tính đặt bên giường, trên màn hình vẫn còn hình ảnh của phim AV, đó là một người đàn bà trần truồng, thật là một hình ảnh đáng xấu hổ. Trịnh Tuân xem AV mà không phải xem GV, có mục đích gì, thực chất Dư Khác Bạch là người hiểu rõ nhất. Y thu mắt lại, phát hiện thấy Trịnh Tuân đang nhìn mình.
“Không chú tâm.” Trịnh Tuân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tich/1889688/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.