Lâm Bắc Phàm phát hiện ra mình đúng là rãnh rỗi không có gì làm, tự nhiên nhận một tên không biết trời cao đất rộng, hơn nữa thân thể cực kỳ kém cỏi làm đồ đệ, bây giờ còn phải suy nghĩ về chuyện tu luyện của hắn, không phải là ăn no rồi không có gì làm sao? Xem ra mình thật sự là một người tốt, không thể nhìn người khác chịu tội rồi.
"Lão đại, tôi đã kiểm tra thân thể của hắn, để cho hắn trở thành cao thủ, tựa hồ rất khó!" Tiểu Kim từ trong túi quần chui ra, nằm lên trên bàn, nghiêm túc nói, mong rằng đối phương có thể suy nghĩ rõ ràng, đừng làm ra những chuyện điên cuồng.
"Tôi đương nhiên biết hắn khó trở thành cao thủ rồi, nhưng mà nhìn thấy hắn bị Nam Cung Vi chửi như vậy trước mặt nhiều người, nói hắn là phế vật, trong lòng tôi cũng khó chịu vậy. Đàn ông đều cần mặt mũi cả, cái con Nam Cung Vi kia lớn lên xinh đẹp nhưng lại độc mồm như vậy, nói chuyện không chừa cho Tư Đồ Lượng một chút mặt mũi! Làm cho lòng tôi cực kỳ bất bình, muốn cho đối phương một chút tinh thần, để cho hắn kiếm lại mặt mũi, tăng cường khí thế của đàn ông, ai mà ngờ lại đụng đến phiền phức lớn như vậy, lần này thật đúng là ham hố là bị lọt hố rồi!"
Lâm Bắc Phàm ủ rũ nói, hắn cũng cảm thấy rất áp lực. Ba bốn tháng, cao thủ? Cái này tựa hồ là hai từ ngữ cơ bản là không hề có liên quan đến nhau, trừ phi là giống như cái tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tich-huong-do/1553899/chuong-426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.