Lâm Bắc Phàm, Trương Minh Thắng và Khổng Băng Nhi đều sợ đến nỗi mặt cắt không còn giọt máu, nhìn thấy phía trước xe của mình là một cửa lớn của thương điếm. Hiện tại đang là buổi sáng, cửa thương điếm có rất nhiều người tới lui, rất nhiều người đều phát ra tiếng kêu thảm thiết.
"Tôi, tôi không phanh xe lại được!"
Trương Minh Thắng sắc mặt trắng bệch, hai tay nắm chặt lấy vô lăng đang không ngừng run rẩy, giống như là bị giật điện, trán túa mồ hôi to như hạt đậu.
"Vậy đừng phanh, mau nhảy ra khỏi xe!"
Lâm Bắc Phàm đã nhìn ra tình huống rất nguy cấp, một tay ôm lấy Khổng Băng Nhi vào lòng, một tay nắm lấy Trương Minh Thắng, đạp tung cửa xe rồi trong tiếng hô sợ hãi của hai người, ba người bọn họ đã nhảy ra khỏi xe.
Rầm!
Cả chiếc xe Ferrari va vào cửa lớn của thương điếm, phát ra tiếng vang nặng nề, khiến những khách nhân đang muốn ra khỏi cửa, còn chưa kịp phát hiện ra tình huống ở bên ngoài đều phát ra một tiếng hét chói tai, có mấy cô gái trẻ và trẻ em còn trực tiếp ngất đi.
Ba người của bọn họ đều ngã xuống mặt đất, liên tục lăn ra xa hơn chục mét mới từ từ dừng lại.
"Ối đau quá!"
Khổng Băng Nhi tuy cả người được Lâm Bắc Phàm ôm vào lòng, nhưng vẫn có ma sát nhất định với mặt đất, khiến cô ta bật khóc vì đau đớn, hai mắt đỏ ửng lên.
Trương Minh Thắng cũng chửi một câu: "Sặc, những người này đúng là muốn giết chúng ta rồi, chúng ta nhất định phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tich-huong-do/1553769/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.