Lâm Bắc Phàm và Trương Minh Thắng sợ đến nỗi mặt cắt không còn giọt máu, gan của những tên này cũng lớn thật, không ngờ lại thích động tác có độ khó cao này, không sợ ném trúng người đi đường sao? Mà cho dù ném không trúng người thì cũng sẽ làm hỏng hết hoa cỏ? Quả thực là không có chút đạo đức công cộng nào cả.
Tiểu mỹ mi đó cũng bị dọa cho hoa dung thất sắc, trên khuôn mặt diễm lệ đầy vẻ sợ hãi, hai tay ra sức bám chặt vào cổ Lâm Bắc Phàm rồi dùng sức mà lắc, miệng không ngừng hét: "Bọn họ, bọn họ sẽ giết chúng ta mất thôi!"
"A a, cô làm gì vậy? Cô buông cổ tôi ra, cô bóp chết tôi rồi!"
Lâm Bắc Phàm liên tục ho, mặt đỏ bừng, giống như là Quan Công. Hai tay thò ra, ôm chặt lấy vai đối phương để tránh cho đối phương lại loạn động.
Thân thể của tiểu mỹ mi đó tuy bị cố định, nhưng hai cánh tay vẫn loạn động, sự sợ hãi trước giờ chưa từng có khiến cô ta vẫn không ngừng lắc cổ Lâm Bắc Phàm, hòng hóa giải sự sợ hãi của mình. Ai ngờ cô ta dùng lực quá độ, khiến mặt của Lâm Bắc Phàm trực tiếp đụng thẳng vào ngực của cô ta, đau đến mức cô ta suýt chút nữa thì gào lên.
Lâm Bắc Phàm chỉ cảm thấy mặt của mình và bộ vị mềm mại của đối phương tiếp xúc thân mật với nhau, cảm giác sảng khoái đó khiến hắn suýt chút nữa thì rên lên sung sướng, hắn tí nữa thì há miệng ra ngoạm một miếng.
Con bà nó, tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tich-huong-do/1553768/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.