Long Yên Nguyệt ngồi trong xe, nhìn về hướng chiếc xe chạy tới, đôi mắt đẹp nhìn Lâm Bắc Phàm chăm chú không chớp lấy một cái, tựa hồ như muốn nhìn sơ hở trên mặt đối phương.
Người đàn ông này thoạt nhìn háo sắc, mỗi ngày đều rãnh rỗi, chỉ biết gây chuyện, nhưng mà dù sao cũng là người đàn ông của chị Vi Vi, lẽ hắn hắn háo sắc đến trình độ kia? Tựa hồ bên cạnh hắn cũng hay gặp phải những cô gái có tư sắc, ví dụ như cô gái tối qua, cũng có vẻ lẳng lơ, chỉ nhìn là biết không phải loại tốt lành gì, nghĩ đến đây, trong đầu nàng dần dần hiện ra một suy nghĩ, lẽ nào đối phương không phải vì sắc đẹp của Triệu Chỉ Tuyết, mà thật sự là là ở giữa có ẩn tình?
"Sao gây họa, tuy rằng cô trông cũng không tệ, nhưng mà quan hệ của tôi và Vi nhi cô cũng biết, cho nên cô đừng thừa dịp nàng ta không có ở đây mà dùng sắc đẹp của mình dụ dỗ tôi, hơn nữa tôi đã nói với cô rồi, tối đa thì cô cũng chỉ có thể làm vợ bé của tôi thôi, căn bản là không có cơ hội làm vợ cả đâu!"
Lâm Bắc Phàm bất đắc dĩ thở dài nói, nói xong còn lắc đầu nữa.
"Anh.. anh... anh nói bậy cái gì đó?"
Long Yên Nguyệt xấu hổ, giận dữ kêu lên, hận không thể đấm cho đối phương mấy cái,
Trương Minh Thắng chớp đôi mắt nhỏ của mình, xoay người lại, tò mò hỏi: "Vợ bé? Thật không ngờ Long cục trưởng lại có thể ủy khuất chính mình, làm vợ bé,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tich-huong-do/1553700/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.