Đến giờ phút này, dù là đám người Đường Thiết Sơn hay Đường Phong, có kẻ nào không coi Lâm Bắc Phàm là thần? Sau khi bọn họ ngây cả người thì không thể nào tiếp nhận được sự thật trước mắt, mãi đến khi Đường Quả Quả mặc một bộ đồ trắng xuất hiện trên sân thượng lầu hai, nàng cười đẹp như hoa nở.......
Thật ra ngay cả Đường Quả Quả cũng không biết có chuyện gì đang xảy ra, khi nàng đi ra khỏi cửa thì nhìn thấy hình ảnh khắc sâu vào trong đáy lòng, sau đó lại tăng mạnh theo ký ức, mãi mãi không bao giờ phai mờ.
Một bóng lưng cô đơn đang đứng sừng sững dưới gốc đào, mà mẹ mình lại đang quỳ gối sau lưng kẻ đó, đầu bà cúi rạp xuống đất. Thậm chí ngày cả cha, anh trai và quản gia cũng đứng khúm núm sau bóng lưng hiu quạnh đó.
Tình cảnh này lọt vào ánh mắt Đường Quả Quả thì đẹp như tranh.
Khoảnh khắc này đột nhiên Đường Quả Quả ý thức được điều gì đó, giờ khắc này bóng dáng trước mặt giống như được bao phủ trong một vầng sáng.......
- Mẹ!
Đường Quả Quả nói khẽ một câu.
Thân thể Đường phu nhân khẽ cử động, nhưng rất nhanh bà lại giữ nguyên tư thế, vẫn tiếp tục quỳ gối trên mặt đất giống như tượng.
Lâm Bắc Phàm quay đầu, khóe miệng hắn cong lên tạo thành một nụ cười vừa lông bông vừa kiêu ngạo, nhưng trên mặt hắn lại có sự ưu thương như có như không. Đây cũng không phải giả vờ, bộ dạng của Tiểu Kim làm Lâm Bắc Phàm tan nát cõi lòng.
Thấy Lâm Bắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tich-huong-do/1553539/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.