Không biết tại sao Đường Thiết Sơn lại vô cùng kích động. Ông cảm thấy thiếu niên trước mặt này không biết nói thế nào, dường như là có khả năng. Ngay cả Lâm Bắc Phàm vừa rồi mới gọi mình là lão Thiết ông cũng không cảm thấy khó chịu....
- Lão đại, hồn phách Đường Quả Quả sắp không giữ được rồi. Anh phải nhanh chóng mang một cái lò vào trong phòng này mà đem tôi nấu đi. Tôi không những cho anh nấu mà còn phải phân tán nguyên thần cứu cho linh hồn Quả Quả nữa. Lần này thì tôi thảm rồi, mạng tôi khổ thế chứ... Lão đại, cấm kỵ tuyệt đối trong vòng ba ngày không cho kẻ nào bước vào phòng nửa bước, nếu không thì tôi với anh tiêu cả nút!
Trong thời khắc phi thường, Lâm Bắc Phàm cũng không có thời gian dông dài. Hắn quay đầu lại, dùng một ánh mắt không cho phép nghi ngờ nhìn Đường Thiết Sơn trầm giọng nói:
- Tính mạng Quả Quả đã có dấu hiệu yếu ớt lắm rồi. Tôi hiện giờ phải ở ngay trong phòng chế thuốc, bảo vệ cho linh hồn cô ấy. Hiện giờ tôi cần một cái lò đun, trong vòng ba ngày bất luận là ai cũng không được phép bước vào phòng nửa bước!
Đường Thiết Sơn vội vã gật đầu, xoay người đi xuống sai người chuẩn bị.
- Chờ một chút! Chuẩn bị cho tôi rượu ngon nhắm tốt, đủ cho tôi ăn uống ba ngày. Thuận tiện thì mang cả tủ lạnh vào là tốt nhất. Bia lạnh uống mới ngon mà.
Nghe tới đây thì Đường Thiết Sơn cảm giác có hơi hoang đường. Ông thậm chí nghĩ Lâm Bắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tich-huong-do/1553538/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.