Lăng Hạo ôm chặt cô vào lòng, cằm tựa lên đỉnh đầu cô, hơi thở lúc này đúng hương vị mà năm năm qua anh tìm kiếm mỗi đêm. Nhìn cô nằm trong ngực mình mà tim đau âm ỉ, anh nhẹ nhàng vỗ vào lưng cô: “ anh biết hiện giờ nói với em lời xin lỗi không còn ý nghĩa gì nữa, nhưng anh xin em sau này dùng một chút thời gian cảm nhận tình yêu của anh, đừng đẩy anh ra nữa. Thời gian qua em vì anh đã mệt mỏi rồi, sao này hãy giao lại hết cho anh. Em cứ ở yên đó để anh đi phía em”.
Hạ An Ngôn trong lòng anh gật nhẹ đầu.
Căn phòng lúc này chỉ còn nghe tiếng hít thở của đối phương, cũng không biết qua bao lâu cả hai chìm vào giấc ngủ.
Chỉ đến khi ngoài cửa truyền đến tiếng đập cửa Lăng Hạo khẽ nhíu mài, từ từ mở mắt ra nhìn thấy Hạ An Ngôn còn chưa tỉnh giấc thì nhẹ nhàng rút tay khỏi người cô, đi vào phòng tắm lấy cái áo choàng tắm mặc vào thắt đai ngay ngắn mới đi ra mở cửa, trong lòng anh hình như đã đón ra được người đứng ngoài cửa phòng là ai.
Đúng như suy nghĩ của anh, vừa mở cửa ra liền có một vật nhỏ đứng trước mặt mình: “ ba, con muốn gặp mẹ”.
Lăng Hạo khom người xuống vuốt tóc Nấm làm hành động nhỏ tiếng: “ mẹ còn đang ngủ, con kiếm mẹ có việc gì sao”.
- “ dạ, con muốn cùng mẹ xuống nhà ăn sáng”.
- “ ừm, con cùng bà Trương xuống nhà trước, một chút nữa ba xuống ăn sáng cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thieu-xin-anh-nhe-tay-mot-chut/1182826/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.