Đầu ngón tay a Nhuyễn run rẩy, anh ta vừa gọi họ tên đầy đủ của vợ mình, còn thân mật gọi tên em gái cô.
Quả đúng như những gì Chương Tố Cẩm vừa nói, anh ta biết Nguyễn Mộng Khiết, không những vậy quan hệ giữa họ còn khá thân thiết nữa.
Cô thấy má Nguyễn Mộng Khiết đỏ ửng lên khi nhìn thấy anh.
Và cô cũng thấy anh ta nhìn Nguyên Mộng Khiết bằng một ánh mắt dịu dàng.
Khi bước lại gần, Mạnh Trường Lăng mới nhìn thấy A Nhuyễn lúc này bị che khuất bởi những bông hoa, thấy cô sắc mặt nhợt nhạt ngồi tựa vào bồn hoa, bên cạnh cô lúc này là Chương Tố Cẩm và Nguyễn Mộng Khiết, mặt anh bỗng biến sắc.
"A Nhuyễn..."
Anh vội vàng chạy đến, đưa tay định đỡ cô dậy, A Nhuyễn ngước mắt lên nhìn anh, ánh mắt cô chưa bao giờ lạnh lùng như thế, bỗng cô đưa tay tát anh một cái như trời giáng.
Tiếng kêu rất giòn, rất to!
Cú tát khiến những ai đứng xung quanh đều cảm thấy bị sốc nặng.
Chương Tố Cẩm và Nguyễn Mộng Khiết sững người, hai người họ đang đợi phản ứng từ Mạnh Trường Lăng, nhưng họ đã nhầm, Mạnh Trường Lăng không hề trách cô nửa lời, "A Nhuyễn, em làm sao vậy?"
Giọng anh lộ rõ vẻ căng thẳng.
A Nhuyễn nhếch mép cười, anh bắt đầu cảm thấy lo lắng, giọng nói cũng thay đổi, ''Anh biết rồi, anh đã biết hết rồi."
Cô đưa tay chỉ vào Nguyễn Mộng Khiết cười điên dại rồi đưa tay ra hiệu, nhìn vào đôi mắt của Mạnh Trường Lăng như nhìn vào địa ngục vậy.
"A Nhuyễn, em đừng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thieu-nhe-mot-chut-dau-tinh-yeu-nhu-muu-sat/1110922/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.