Một người phụ nữ bước vào phòng đưa cho cô một ly sữa rồi nói rằng sữa này sẽ giúp cô phát triển chiều cao nhanh hơn, cô ngoan ngoãn uống hết ly sữa, tối hôm đó cô họng cô bỗng đau đớn vô cùng, cô khóc lớn gọi bố mẹ, cô đập cửa phòng bố mẹ nhưng không ai mở cửa, ngày hôm sau, cô đột nhiên mất giọng và không thể nói được nữa.
Không lâu sau đó cô được đưa đến cô nhi viện.
Khoảng ký ức này quá khủng khiếp đối với một đứa trẻ chưa tròn bốn tuổi, nên dường như nó đã bị lãng quên tận sâu thẳm trong tiềm thức cô.
Nhưng bây giờ cô đột nhiên nhớ lại tất cả.
Cô nhớ về bốn năm đen tối của cuộc đời cô trong cô nhi viện, khi đứng trước cửa cô nhi viện, cô hoảng loạn và sợ hãi võ cùng, bà lão trong cô nhi viện đêm nào cũng dày vò cô, bà ta bắt cô phải tranh đồ ăn với đứa con bà ta, mặc dù hắn lớn hơn cô rất nhiều, đêm nào cô cũng bị bà ta đẩy xuống đất ngủ...
Những chuyện đó đã dần dần ăn mòn tâm hồn trẻ thơ cô độc của cô.
"Không, Mạnh Trường Lăng không thể làm điều đó, không thể nào, những gì cô nói không phải sự thật." A Nhuyễn nghiến chặt răng, môi run rẩy lắc đầu.
Chương Tố Cẩm cười nhạt, "Nếu không tin cô có thể hỏi em gái mình, bao năm qua năm nào Mạnh Trường Lăng cũng đưa tiền cho bố mẹ cô, còn đưa em cô đi du học nước ngoài, sau khi về nước cô ta còn được bố trí làm việc trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thieu-nhe-mot-chut-dau-tinh-yeu-nhu-muu-sat/1110921/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.