Thủy Mạn Thành và Hoàng Phủ Tuấn cùng lúc hít một ngụm lương khí, hai mặt nhìn nhau, đều là vẻ khiếp sợ, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, dĩ nhiên lại khiến cho hai vị đại sát tinh kia tự mình xuất mã? Nhưng có thể khẳng định một chút, đó là nếu Điền Chi Di tới, như vậy nhân mã của hai người tại bến thuyền cự thạch, chỉ sợ chẳng ăn nhằm gì!
Thủy Mạn Thành trầm mặt xuống: "Nguyên lai là đại đương gia tự mình tới đây, Thủy gia Thủy Mạn Thành thất lễ rồi". Nói xong thì hạ lệnh xuống, chúng nhân tức thì tách làm hai, đồng thời đảo mắt ra hiệu cho một thủ hạ thiếp thân, ý bảo mau đưa tin về gia tộc.
Đoàn người như thủy triều phân ra làm hai bên, một đại lộ rộng chừng năm trượng được mở ra ở giữa, tiếng vó ngựa trầm đục vang lên, hơn ngàn kỵ sĩ, phân làm ba hàng song song, chậm rãi đi qua.
Mỗi một người đều có hình vóc khôi ngô, tựa như thiên thần, y phục trắng, áo bào trắng, trên mặt mang theo một mặt nạ hoàng kim dưới ánh mặt trời chiếu rọi, phát ra vạn đạo kim quang, khiến người ta không dám nhìn gần.
Người ở phía bên trái, đầu đội mặt nạ bạc, thân thể trên ngựa bất động như núi, người bên phải, mang mặt nạ màu đồng, vẻ dữ tợn đáng sợ...
Sắc mặt của Thủy mạn Thành tái mét, trong đầu trỗi dậy ý niệm không thể tin tưởng: lẽ nào ngày hôm nay cả ba vị đại đương gia của Thuận THiên Minh đều tới đây? Nếu thực sự là bọn hắn, thì mục đích là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thien-truyen-thuyet/1388308/chuong-677.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.