Vẻ mặt Thủy Thiên Nhu nhất thời đỏ bừng, trợn mắt, gần như bị hắn làm cho tức giận nói không ra lời, thật quá đáng! Được một tấc muốn bước thêm một thước ư.
"Sao nào? Không dám ư?" Lăng THiên cười dài khích tướng.
"Sao lại không dám? Một lời đã định. Nếu huynh thua, muội nói gì huynh cũng phải nghe theo đúng không?" Thủy Thiên Nhu thẹn quá hóa giận, hung hăng nói.
"Đương nhiên! Cho dù muội bắt ta ăn bùn, ta cũng làm theo!"
"Đổ!" Hào khí trùngNhu vung tay lên, trong lòng đã thầm huyễn tưởng sau khi mình thắng thì phải làm sao để sửa trị gã gia hỏa đáng ghét này, ngẫm nghĩ một chút, đột nhiên híp mắt cười rộ lên. Lăng THiên, dám coi thường bản công nương, muội muốn huynh đẹp mặt một phen!
Lăng Thiên đồng dạng cười rất đắc ý, cô nàng bé nhỏ, ta không chỉnh được nàng sao? Thế mới là kỳ quái đó. Ta từng nghe nói mỗi đời hoàng đế đều có quyền thay đổi tên núi cao sông dài, ha ha...
Cau mày nhìn dòng nước có thể dùng hai chữ thong thả lưu động dưới thuyền, Lăng Thiên nói: "Còn bao lâu nữa mới đến đại lục Thiên Phong? Với tốc độ thế này, cùng với hành trình giữa hai đại lục, chắc hẳn sẽ không ngắn rồi!"
Thủy Thiên Nhu ngẩng đầu nhìn hướng gió, lộ ra nụ cười hài lòng: "Sẽ không quá lâu đâu, nếu như hướng gió này bảo trì không thay đổi, hành trình của chúng ta chỉ cần tối đa mười ngày là có thể đến bến tàu Cự Thạch của Thủy gia muội tại đại lục THiên Phong".
"Mười ngày?" Lăng THiên trợn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thien-truyen-thuyet/1388307/chuong-675.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.