Nguồn truyện: truyentop.net. Mấy người đó vốn đã như trứng chọi đá đột nhiên tao ngộ đã kích ngoài ý muốn bất ngờ không kịp phòng bị, chỉ một lần đối mặt, toàn bộ bọn họ đã bị đánh ngã xuống đất. Tiều phu mặt đen giận dữ quát lớn: "Nhàn rỗi quản nhiều việc quá nhỉ, Đánh lén từ phía sau, thực là .... " Sắc mặt của Lăng Kiếm lạnh lẽo Lê Tuyết biết rõ cá tính của Lăng Kiếm cũng không phải có ý xấu vội vàng ôm quyền áy náy nói: "Tiền bối chớ trách, Thừa Thiên có biến, chúng ta phải lập tức quay về, vừa mới rồi có chỗ nào mạo phạm, thỉnh các Vị lượng giải, Giải quyết nốt hậu quả nơi đây xin nhờ các tiền bối ra tay xử lý, giang sơn còn đó, sau này còn gặp lại " Quay lại dặn dò Lăng Kiếm một tiếng, hai người đồng thời phóng người lên, đoạt lấy vài thớt chiến mã, thúc ngưa chạy như bay, Lưu lại một đám bụi mù cuồn cuộn Trên cỏ là một mảnh máu tanh, chỉ còn ba người đám người Diệp Khinh Trần đối mặt với thi thể đầy trên mặt đất, liếc mắt nhìn nhau. "Giải quyết nốt hậu quả" Một lúc lâu sau, bạch y thư sinh mới thở ra một hơi thật dài nói: "Ngoại trừ Vùi lấp thi thể, đâu phải giải quyết nốt hậu quả gì nữa ? Thực sự quá đáng sợ" Diệp Khinh Trần bùi ngùi thở dài gật đầu, im lặng không nói gì Cặp mắt tiều phu mặt đen đảo qua, ngưng thần, ngập ngừng một hồi đột nhiên le lưỡi khiếp sợ nói: "Không phải như vậy sao" Thật sự là chẳng có gì để giải quyết nốt hậu quả nữa rồi, mẹ nó dưới sự đắc thủ của ba tiểu quỷ này, không ngờ không lưu lại một người nào sống sót" Suy nghĩ một chút mới chợt nhớ ra gãi gãi tóc gáy buồn bực nói: "Tiểu tử hắc y đến lúc sau là như thế nào ? Sao lại bá đạo như vậy ?" Ánh mắt tràn ngập sát khí lạnh lẽo của Lăng Kiếm cho tới lúc này tiều phu mặt đen vẫn cảm thấy toàn thân run rẩy Ánh mắt của bạch y thư sinh nhìn về hướng ba người vừa rời đi bùi ngùi nói: "Chính là tên tiểu tử đến sau đó, một kiếm xuất ra liền chém chết phó môn chủ Mộng Lăng Tiêu của Thiên Thượng Thiên " Đại hán mặt đen toàn thân chấn động kỳ quái hô lên: "Điều này sao có thể ?" Bạch y thư sinh tận lực nhìn về phương xa thần sắc trầm trọng nói: "Hắc y thiếu niên đó, sát tính trên người cực nặng, không kém Lăng Thiên chút nào, Thậm chí còn vượt qua Lăng Thiên Mới vừa rồi tuy chỉ là thoáng nhìn qua, nhưng người như thế tất nhiên là một nhân vật vô cùng cao minh cực kỳ nguy hiểm " Diệp Khinh Trần ha hả cười nói: "Tiểu quỷ kia ta cũng từng gặp qua một lần, Quả thực là một nhân vật nguy hiểm, bất quá nguy hiểm cũng tốt, thường phải trải qua chiến sự, nếu không có một chút sát khí nho nhỏ, sợ rằng sẽ không hợp lý, Hơn nữa có Lăng tiểu tử uớc thúc, quyết sẽ không có chỗ nào quá tệ " Những lời này của Diệp Khinh Trần thuần túy là lời luận đạm trái lương tâm, với sát khí của Lăng Kiếm, một khi lộ ra, quả thực chính là cấp bậc ma vương, há có thể là sát khí nho nhỏ như lời hắn vừa mới nói Bạch y thư sinhDiệp Khinh Trần, sắc mặt trầm trọng nói: "Trong một ngày đêm hôm nay, những siêu cấp cao thủ của Lăng gia xuất hiện, bao gồm Lăng Thiên ở bên trong, đã có tới ba người, Ba người này có thể nội lực kém chúng ta một chút, nhưng võ công tuyệt đối đã vượt qua chúng ta, Vả lại hạ thủ cực kỳ tàn độc, xuất thủ lại càng độc không gì sánh kịp, Lại nói không biết họ còn cất giấu bao nhiêu lực lượng ? Lấy thực lực của đám người họ, thống nhất thiên hạ, chắc chắn cũng không phải là việc gì quá khó, Khó trách hắn tự tin đến như vậy" Diệp Khinh Trần thở dài nói: "Bạch huynh, Lăng Thiên tuy có dã tâm nhưng cũng không mất đi tấm lòng son sắt, Nhân vật như vậy nếu thật sự có thể quân lâm thiên hạ, cho dù lúc đầu dùng thủ đoạn thiết huyết cuối cùng cũng sẽ xây dựng nên một nền móng an phúc cực đại cho vạn dân. Trong lòng mọi người đều rõ ràng, lúc này đang là loạn thế nếu như không dùng thủ đoạn thiết huyết sao có thể thống nhất thiên hạ ? Đấy cũng là việc bất đắc dĩ mà thôi, Không cần quá mức để tâm " Bạch y thư sinh trầm mặc chốc lát rốt cục không nói thêm gì nữa, Chỉ là thở ra một hơi thật dài Điên cuồng chạy như bay ! Trên đường trở về Lăng Thiên đã phóng xuất tin tức, phân biệt thông tri cho Lăng phủ biệt viện và Cuồng Phong bang, Nhưng bên người hắn chỉ mang theo hai con diều hâu. Khi hắn vô cùng mong mỏi diều hâu bay trở lại lần thứ hai, lại không có một con nào, Tốc độ lúc này của hắn thực sự quá nhanh, ngay cả với ánh mắt của diều hâu, cũng rất khó có thể phát hiện ra thân ảnh của hắn trong đêm tối như thế này chiến mã mà Lăng Thiên đang cưỡi mà như một cơn lốc, điên cuồng phi nước đại trong đêm tối, Dưới sự kích thích của đau đớn, thớt ngựa càng phát lực mà chạy băng băng, tuy rằng chưa chắc có thể kéo dài, nhưng trong khoảng ngắn chung quy sẽ nhanh hơn rất nhiều Gầm khẽ một tiếng Lăng Thiên từ trên thân ngựa bay lên, dựa theo thế lao lên đó, tựa như một lợi tiễn rời cung lão đi, vừa lóe lên đã ở ngoài vài chục trượng, Đúng vào lúc này, một ngựa bị hắn áp chế hí lên một tiếng, bốn vó mềm nhũn ngã xuống đất không ngờ VÌ quá mệt mà chết mất Lăng Thiên toàn lực khai triển khinh công đáp xuống mặt đất, mà như gió cuốn lao qua thảo nguyên trong nháy mắt đã đi rất xa, Lấy khinh công tuyệt đỉnh của hắn, trong vòng trăm dặm, chỉ sợ cho dù là hãn huyết bảo mã, cũng tuyệt đối không thể nào đuổi Đây là lần đầu tiên trong đời Lăng Thiên cảm thấy lòng nóng như lửa đốt như vậy Lăng gia Lăng phủ biệt viện Lăng phủ cố nhiên có biện pháp phòng ngừa vạn nhất, đó là vì Lăng Thiên đã sớm an bài từ trước, chính là Vì đề phòng những việc bất trắc, cho nên khi mọi người gặp phải công kích sẽ lập tức ẩn trốn quỷ không biết thần không hay, ở điểm này Lăng Thiên hoàn toàn không lo lắng, huống hồ trong những gia đinh ở Lăng phủ, Lăng Thiên còn an bài mấy cao thủ đứng đầu do chính tay hắn huấn luyện, Đây cũng là nguyên nhân mà Lăng Thiên vẫn yên tâm khi lão già tử Lăng chiến cố chấp ở lại Lăng phủ Nhưng hiện tại thực sự làm cho Lăng Thiên lo lắng ngược lại chính là Lăng phủ biệt viện, thường ngày vốn là nơi có thực lực cường đại nhất, lương quân sự và lượng cao thủ dự trữ lớn nhất. Lúc này so với lúc bình thường, Lăng phủ biệt viện đa yếu nhược đến cực điểm Lăng Thiên, Lăng Kiếm, Lê Tuyết, ba đại cao thủ mạnh nhất của Lăng phủ biệt viện đều ở bên ngoài, ở bên trong Lăng phủ biệt viện chỉ còn lại Lăng Thần cùng với đám người Lăng Trì, Lăng Phong, Lăng Vân, Lăng Lôi, Lăng Điện, Lăng Thập Cửu, Hơn nữa khi Lăng Trì ám sát đại tướng của Tiêu gia còn bị trọng thương Đám người ít ỏi Lăng Lôi, Lăng Ðiện sao có thể đối phó với hàng trăm hàng ngàn cao thủ của Lôi gia ? Tuy rằng vẫn còn hai mươi mấy tên thiết huyết vệ lưu lại, nhưng nếu thực sự chống lại võ lâm cao thủ chân chính, những người đó có đủ khả năng bảo vệ bản thân mình đã là vô cùng không tệ rồi Đặc biệt là hiện lại Mạnh Ly Ca vừa mới suất lĩnh đại quân quay trở về, chính là lúc người kiệt lực ngựa hết hơi, nếu vạn nhất xảy ra chuyện gì Lúc trước thực lực của Lăng phủ biệt viện đủ để thiên hạ kinh sợ, bây giờ lại là lúc yếu ớt nhất Mà Lôi gia thân là một trong tam đại thế gia, một mực nổi danh cùng Ngọc gia, thực lực mạnh không thể nghi ngờ, Hiện tại lại có chuẩn bị mà đến, nếu .... Lăng Thiên không dám nghĩ tiếp nữa chỉ có gia sức bay nhanh hơn Lăng Thần, Ngọc Băng Nhan, Tiêu Nhạn Tuyết, Mạnh Ly Ca, Thủy Thiên Nhu bất luận tổn thất một người nào, thì Lăng Thiên cũng vô pháp thừa nhận, Thế nhưng không ngờ địch nhân lại một mực thừa dịp này để phát động tập kích ! Quả nhiên là thủ đoạn sắc bén Nếu Lăng phủ biệt viện thực sự xảy ra chuyện gì không thể bù đắp được, thì Lăng Thiên ta với hai đời phụ mẫu phát thệ, già trẻ lớn bé của Lôi gia đều phải lọt vào trong vòng trả thù tàn khốc nhất, máu tanh nhất của Lăng Thiên ta. Ta muốn cho các người có miệng mà không có lưỡi, có tai mà không nghe được, có mũi không ngửi thấy, có mắt không có tròng, xương cốt toàn thân vỡ vụn thành vạn mảnh mà không chết, trải qua mọi bi thảm của nhân gian Trong lúc điên cuồng bay cực nhanh, cặp mắt của Lăng Thiên biến thành đỏ xọng như màu máu còn cả Ngọc Mãn Lâu Lôi gia tất nhiên do Ngọc gia thỉnh cầu mà đến, Nếu không sao lại đột nhiên xuất hiện tại Thừa Thiên, Nếu nói việc này không quan hệ đến Ngọc Mãn Lâu, có đánh chết Lăng Thiên hắn cũng sẽ không tin tưởng Phía truớc dịch trạm Lăng Thiên như gió lốc, cuốn vào trong nháy mắt lao ra dưới khố đã có thêm một con ngựa Dây cương không ngừng quất xuống rào rào. Hung hăng ra một roi thớt ngựa hí dài, phóng chân chạy băng băng đợi khi tốc độ của thớt ngựa đã lên thẳng đến cực điểm, Lăng Thiên đưa một tay chộp đến mông ngựa, một vết thương đầm đìa máu xuất hiện, máu tươi tuôn xối xả. Thớt ngựa chịu cảnh đau đớn, chạy càng thêm điên cuồng, tốc độ nhất thời tăng lên vài phần so với lúc trước Ở trên đường phía sau Lăng Thiên chưa tới trăm dặm, lại có thêm hai người đang phóng ngựa chạy băng băng Lăng Kiếm, Lê Tuyết Hai người đều thuộc kiểu người lạnh như băng sơn, một đường bôn tẩu, từ đầu đến cuối gần như không một lần nói chuyện, Lúc này, Lê Tuyết sớm đã quên việc trêu chọc Lăng Kiếm; còn Lăng Kiếm cũng đã quên từ lần ân ân oán oán giữa hai người, Lúc này, tâm tư của hai người, đều đặt trên những người ở tại Lăng phủ biệt viện, Lòng nóng như lửa đốt, theo móng ngựa gấp gáp gõ trên mặt đất, trong lòng hai người càng lúc càng cấp bách, càng lúc càng lo lắng, Nhất là Lăng Kiếm hai tròng mắt đã bắt đầu hiện ra huyết sắc cuồng b Sắc mặt của cả hai người đều là vẻ âm trầm, khuôn mặt băng lãnh không nói một lời, chỉ có sát khí một đường thấu trời xanh, cũng gần giống như hai ngọn núi lửa gần đến lúc bạo phát Lăng phủ biệt viện bị tập kích, hoàn toàn làm cho hai ngọn núi lửa này đã đến điểm cực hạn trước khi bạo phát Lăng phủ biệt viện, Lăng Thần, ngươi phải cố gắng chống đỡ ! Quyển 6
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]