.
Đối với việc nầy ngay cả hai người Diệp Khinh Trần và bạch y thư sinh đều thấy ngạc nhiên, mờ mịt không rõ vị phó môn chủ nầy phát bệnh điên gì đó, Còn tiều phu mặt đen lại khằng khặc cười lớn nói: "Lão già Mộng Lăng Tiêu nầy không phải bị tẩu hỏa nhập ma đấy chứ "
"Ph chưởng môn "
"Nhị sư huynh "
Mấy đầu Lĩnh của Thiên Thượng Thiên cùng lúc kinh hô, trong đó một người lóe ra ánh mắt phẩn nộ, Bọn họ không rõ nguyên nhân bên trong, chỉ là mắc kế bởi vì chuyện gì, trong lúc chiến đấu với địch nhân cũng không thể tàn sát đệ tử của bản môn như thế, Nếu không thì có khác gì là kẻ phản bội ?
Mộng Lăng Tiêu vừa thẹn vừa giận, nhưng chân khí đã tiếp cận tới mức cạn sạch, cực kỳ bi phẫn hét lớn một tiếng: "Lăng Thiên, ta và ngươi không chết không thôi" Liều mạng thôi phát nội lực, kiếm quang vốn dĩ có chút tán loạn đột nhiên ngưng thực vô bì, giống như vật thể thực sự, nhắm đến người Lăng Thiên chém tới
"Lúc này bản công tử ta chưa rãnh " Lăng Thiên cười nhạt nói: "Ngươi cũng không phải con ta, ta không có thời gian chơi đùa cùng với ngươi đâu " Thân thể đột nhiên nhoáng lên, tựa như hoàn toàn biến mất, chỉ lưu lại bốn năm tàn ảnh, chợt lao như bay vào trong đội ngũ của Thiên Thượng Thiên, Ánh sáng của Liệt Thiên Kiếm đại trướng chuyển thân chạy một vòng, lại có thêm vài tên đệ tử của Thiên Thượng Thiên chưa kịp phản ứng đồng thời kêu thảm ngã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thien-truyen-thuyet/1388257/chuong-625.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.