Nhưng nào biết được mọi việc khi bắt đầu đến giờ đều theo như tính toán của Lăng Thiên, nào ngờ lão gia hỏa Dương Lôi lại chen ngang vào khiến cho Lăng Thiên thất bại trong phút chốc. Vì vậy giá tạm dừng ở hai trăm vạn lượng, mà với giá như vậy không thể nào hù dọa được cao nhân. Nhất là nhân vật biết được công dụng chính thức của ngàn năm noãn ngọc. Hai trăm vạn lượng chỉ là số bạc không lớn mà thôi.
Từ khi nào Dương Gia lại trở nên tinh tường như vậy? Bổn công tử bị ngươi bắt bài sao? Lăng Thiên có chút tức giận nhìn Dương Lôi liền thấy hắn đang lộ ra một nụ cười lấy lòng làm Lăng Thiên ngẩn ra nhưng hắn lập tức hiểu rõ: Thì ra lão gia hỏa này sợ.
Cẩn thận suy nghĩ kỹ lại thì Lăng Thiên âm thầm thở dài một . Điều này coi như là tự làm tự chịu đi.
Trên đài, Tiêu Nhạn Tuyết nhìn Lăng Thiên hỏi: "Giá hiện tại là hai trăm vạn lượng rồi. Còn có vị nào tăng giá nữa không?"
Lời chưa dứt thì một âm thanh trong trẻo khác vang lên: "Ba trăm vạn lượng!" Mọi người theo phương hướng phát ra thì nhìn thấy người ra giá chính là Tiền Thủy Nhu. Đông Phương Kinh Lôi vốn muốn ra giá nhưng liếc nhìn Lăng Thiên một cái, do dự vài lần rồi quyết định không lên tiếng.
Tiền Thủy Nhu ra giá như giáng cho Dương Lôi một cái bạt tai vang dội. Cuộc canh tranh vừa rồi chỉ là hai tên bại gia tử so tài phú mà thôi nhưng Tiền Thủy Nhu ra giá như vậy không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thien-truyen-thuyet/1387905/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.