Nàng trộm liếc mắt nhìn, người gọi là Lăng Kiếm này vẫn là không nhanh không chậm đi theo bên người mình nhưng không có chút ý tứ muốn đỡ mình. Tựa như là lần này hắn đi dạo phố vãn cảnh mà không phải hộ tống Vệ Đại tiểu thư. Bên người có tuyệt sắc thiếu nữ mà cũng không nhận thức được! Nhưng nàng lại quên, đừng nói tên " đầu gỗ " Lăng Kiếm này không đỡ nàng mà cho dù Lăng Kiếm thật sự muốn đỡ nàng, một hoàng hoa khuê nữ như nàng sao có thể để cho một gã Đại lão gia đụng tới!
Nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Lăng Kiếm, Vệ Huyên Huyên không khỏi cắn răng, trong lòng thầm nghĩ:" Thật sự là một tên đầu gỗ!"
Nàng giận dỗi dứt khoát đứng lại, Lăng Kiếm đương nhiên cũng ngừng lại nhưng vẫn không mở miệng, chỉ dùng một loại ánh mắt nghi hoặc thản nhiên nhìn Vệ Huyên Huyên, tựa hồ đợi nàng giải thích.
Vệ Huyên Huyên lại càng tức giận. Cũng không biết tại sao, từ khi nàng nhìn thấy Lăng Kiếm thì Vệ Huyên Huyên vốn luôn luôn tự giữ vẻ đoan trang nay trong lòng liền chung quy có một loại cảm giác hận đến nghiến răng. Loại cảm giác vi diệu, hậnem khuôn mặt kiên ngạnh lạnh lẽo như nham thạch này đập vỡ, xem bên trong rốt cuộc là vẻ mặt gì! Liệu có phải đầy sát khí như như bây giờ hay không?
Lăng Kiếm thấy Vệ Huyên Huyên mới đi được chưa tới một nửa lộ trình thì một bộ giận dỗi dừng lại. Chưa bao giờ tiếp xúc qua nữ hài tử nên Lăng Kiếm hiển nhiên là như hòa thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thien-truyen-thuyet/1387850/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.