"Ta còn tưởng rằng...Thì ra.... Ôi." Ngọc Băng Nhan muốn nói lại thôi, nhưng ý tứ còn lại bên trong thì hai nàng sớm đã nghe rõ ràng.
Ngoài sân cánh cửa nhẹ nhàng kêu lên, một người đi đến. Toàn thân hắc y, là một thiếu niên, trên mặt tướng mạo hết sức tuấn tú nhưng vẻ mặt lại hết sức cứng nhắc, thần quang trong ánh mắt tựa như mắt ưng, lợi hại đến cực điểm.
"Lăng Kiếm. Ngươi làm sao tới đây?" Kiểu Nguyệt Công Chúa thường xuyên đến Lăng Gia đến nên cũng nhận ra thủ hạ tâm phúc của Lăng Thiên, không khỏi kinh ngạc hỏi.
Lăng Kiếm vừa thấy tam nữ, cũng không khỏi lấy làm kinh hãi.
Bình thường, Lăng Kiếm nếu không có chuyện khẩn cấp đặc biệt thì ban ngày căn bản không xuất hiện ở chỗ này. Nhưng hôm nay, Lăng Kiếm lại nhận được một tin tức rất trọng yếu, việc này không phải chuyện đùa, phải lập tức cho Lăng Thiên biết để định ra đối sách tương ứng nên Lăng Kiếm mới có thể phóng tâm, không để ý chạy lại đây. Nào biết Lăng Thiên không có ở đây, hơn nữa trong viện còn có ba vị đại tiểu mỹ nhân dùng một loại ánh mắt như thưởng thức động vật quý hiếm nhìn mình.
"Ồ, công chúa điện hạ cũng ở chỗ này. Ta đến tìm công tử có một số việc thông báo, nếu công tử không có ở đây, tiểu nhân cáo lui." Lăng Thiên nếu không có ở đây, Lăng Kiếm cảm thấy nếu mình có lưu lại thì cũng không có ý tứ gì, liền có ý cáo từ. Thầm nghĩ đợi buổi tối thì trở lại. Hắn ngẩng đầu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thien-truyen-thuyet/1387849/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.