"Cậu muốn làm gì? Khụ khụ..." 
Hồ Tranh biến sắc, giờ muốn chạy cũng đã muộn. 
Dù có giãy giụa hết sức cũng không thoát được bàn tay của Lâm Khuê! 
Còn mấy người khác của gia đình họ Hồ thì sớm đã bị dọa cho kinh hồn, giờ không dám động đậy. 
"Hồ Tranh, có kiếp sau thì nhớ lấy, đời này có những người mà ông không thể đụng vào." 
Lâm Khuê nói xong liền nhẹ nhàng vận sức tay mình. 
Răng rắc! 
Cổ Hồ Tranh liền bị bẻ gãy. 
Ông ta chết không nhắm mắt. 
Toàn bộ núi Tú Tuyết trở lại yên lặng, không có lấy một tiếng động! 
Căn bản không ai nghĩ tới, Hồ Tranh lúc trước còn khí thế hùng hồn lắm mà giờ chỉ còn là cái xác lạnh. 
Đường đường là một gia tộc hạng hai, vậy mà cuối cùng lại bị diệt dưới tay một mình Diệp Thiên. 
Cuộc sống này đúng là không lường trước được điều gì! 
Nếu sớm biết kết quả sẽ thế này, Hồ Tranh có lẽ thà đắc tội với gia đình họ Từ chứ không dám có ý đồ gì với núi Tú Tuyết. 
Những người còn lại của gia đình họ Hồ thì sợ mất mật, Hồ Tranh lẫn Hồ Minh đều chết cả rồi, Gia đình họ Hồ sụp đổ. 
Thế thì bọn họ biết đi đâu về đâu đây? 
Thậm chí, không được Diệp Thiên cho phép họ cũng không dám cựa quậy chỉ sợ bản thân nối gót Hồ Tranh. 
Đôi mắt hổ của Lâm Khuê quét qua một lượt, tất cả liền cúi đầu, không ai dám đối mặt. 
Lâm Khuê hừ lạnh một tiếng rồi mới trở lại bên cạnh Diệp Thiên. 
"Anh..." 
Diệp Thiên cũng không thèm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thien-chien-than/765562/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.