Nói xong ông ta ngẩng đầu nhìn về hướng xa xa. 
"Chú Minh, đành làm phiền chú rồi!" 
Ông ta vừa dứt lời mọi người đều hoảng hồn! 
Ngay cả Diệp Kính Sơn cũng phải nhíu mày chăm chú. 
Tình huống này có vẻ không ổn lắm! 
"Chàng trai trẻ, tự tin là tốt. Nhưng tự tin thái quá thì chỉ có rước họa vào thân thôi." 
Một âm thanh già nua vang lên, một người tuổi chừng bảy mươi, toàn thân trang nghiêm đạo mạo xuất hiện trước mặt Hồ Tranh mà không hề báo trước. 
Khóe miệng ông ta mang theo nụ cười nhạt và quan sát hết thảy. 
"Hồ Minh! Ông ta quả nhiên là chưa chết!" 
Diệp Kính Sơn kinh ngạc hô lên, gia đình họ Hồ có được địa vị ngày hôm nay, lại dám kiêu ngạo như thế chính là dựa vào Hồ Minh, kẻ giết người không chớp mắt, thâm độc khó lường. 
Có Hồ Minh ở đó, gia đình họ Hồ là gia tộc không thể bị lật đổ! 
Ba năm trước Hồ Minh đột ngột biến mất không có chút tin tức nào. 
Diệp Kính Sơn còn tưởng là ông ta đã chết rồi. 
Thế mà không nghĩ tới, chỉ để đối phó với Diệp Thiên và gia đình họ Diệp, Hồ Tranh liền mời ông ta tới. 
Hơn nữa, Diệp Kính Sơn cảm giác được khí thế trên người Hồ Minh dường như lại tăng tiến thêm một phần. 
Lần này Diệp Thiên chỉ sợ là gặp nguy rồi. 
"Có chút thực lực đấy!" Ánh mắt Lâm Khuê sáng lên, dấy lên ý chí chiến đấu. 
"Anh Diệp, tôi xin được ứng chiến!" 
Diệp Thiên không hề trả lời, trái lại còn thờ ơ nhìn về phía Hồ Minh: "Niệm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thien-chien-than/765561/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.