🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Mau cút đi cho tao, nếu còn dám như thế nữa thì tao cắt lưỡi bọn mày." Vương Hổ gầm lên, bấy giờ Tôn Minh mới cố nhịn đau, đứng dậy, tiện thể đỡ Mạnh Hải lên.



"Vâng vâng, giờ bọn tôi đi liền, đi liền đây." Tôn Minh bị đánh đến nỗi sợ mất mật. Mấy kẻ này đúng là không màng sống chết. Nếu chọc giận bọn họ, ngay cả cơ hội mở miệng giãi bày cũng không có.



Đến giờ Mạnh Hải vẫn ngơ ngác, hai chiếc răng cửa bị đá bay đâu mất, miệng đau rát nãy giờ. Đầu óc ong ong hết cả. Nhưng hơn tất cả, hắn ta vô cùng uất ức. Từ bé đến lớn, hắn ta được sống trong nhung lụa xa hoa quen rồi, đã bao giờ bị đánh đâu. So với vết thương ngoài xác thịt, hắn ta cảm thấy sự tức giận dồn sâu trong cuống phổi còn đau hơn cả, tưởng chừng muốn nổ tung.



"Thằng kia, có giỏi thì nói tên mày ra, để tao xem xem mày là thần thánh phương nào?" Lúc Mạnh Hải nói chuyện, hắn ta cố không mở miệng, nếu mà gió lọt vào thì ngượng chết.



"Sao? Mày còn muốn trả thù cơ à? Tin tao giết chết mẹ mày không?" Một tên đàn em nghe Mạnh Hải nói vậy, ánh mắt của hắn ta lại bủa vây ác độc, lại định ra tay tẩn Mạnh Hải.



"Đừng hiểu nhầm, đừng hiểu nhầm." Tôn Minh cuống quýt mở miệng giải thích: "Chỉ là Mạnh thiếu gia ngưỡng mộ các anh nên muốn biết tên thôi ạ." Tôn Minh vừa nói vừa nháy mắt liên hồi, ra hiệu cho Mạnh Hải. Thiếu gia ơi là thiếu gia,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thien-chien-than-2/1995616/chuong-88.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.