“Cái này…”
La Hằng lắc đầu rồi dần thu tay về, nói: “Không thể nào làm hư hại tới nó được, có lẽ là thiên thạch thật, vả lại còn là loại vô cùng đặc biệt.”
Những người khác cũng tiến hành thử nghiệm.
Nhóm người Bạch Tử U, Chu Hoàng cũng ra tay nhưng kết quả không có gì thay đổi.
“Đến võ sĩ tầng thứ mười cũng không thể để lại dấu tích gì trên bề mặt của nó, vậy thì mê cung Thiên Ngoại này là tự nhiên hình thành thật sao?” Có người tò mò lên tiếng hỏi.
Vấn đề này trước đây Diệp Thiên đã từng nói tới.
“Có lẽ là kiệt tác của các võ sĩ thời xưa.”
“Bắc Thiên Các cũng thật may mắn. Một nơi thế này mà cũng chiếm cứ được.”
“Thực ra ngoài kiên cố và có thể phát sáng ra thì cũng chẳng có gì đặc biệt.”
Mọi người mỗi người một câu nói qua nói lại, thế nhưng bọn họ cũng không dừng bước mà cứ thế đi sâu vào trong.
Diệp Thiên đi cuối cùng. Anh nghĩ một hồi rồi mới lại gần bức tường, giơ tay lên, sau đó nắm chặt tay lại.
Vút!
Một đòn được tung ra nhẹ như không, hình như cũng chẳng dùng lực là bao.
Đòn đánh vung lên bức tường, thế nhưng cũng vậy mà thôi. Bức tường vẫn không hề có dấu tích gì.
Những người đi đằng trước vừa hay trông thấy cảnh này, bọn họ bày ra bộ mặt ngỡ ngàng.
La Hằng thở nhẹ một hơi, cũng không biết là ông ta thấy thoải mái hay thế nào.
Vì trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-thien-chien-than-2/1994436/chuong-776.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.