Trong khi Vũ Tư Thần đang ngồi chờ trong phòng ăn thì trên phòng, Kiều Tĩnh Thi vẫn đang nghi ngờ về thân phận của người đàn ông ấy.
Mãi một lúc lâu sau, cô mới chịu quay trở xuống phòng ăn theo lối cũ. Nhưng vì lạ chỗ, cô phải tìm một hồi mới biết lối nào dẫn vào phòng ăn.
Lúc đến nơi, cứ tưởng người đàn ông ấy đã dùng bữa xong cả rồi. Nhưng vào tới mới biết, hóa ra anh vẫn chờ.
Lại thêm một vấn đề khiến cô nghi hoặc trong lòng. Nên mãi mới chịu ngồi vào bàn ăn, trong khi đó Vũ Tư Thần đã mang vạch đen đầy trán.
"Cô là rùa à? Rửa có cái mặt, cái tay cũng mất nửa tiếng."
"Ai mới nói không so đo với phụ nữ? Tôi cũng đâu có kêu anh chờ."
Kiều Tĩnh Thi vẫn tuyệt nhiên phũ phàng. Nói ra câu nào là Vũ Tư Thần phải câm nín câu đó. Cuối cùng, vì tức quá nên tự bắt đầu ăn ngay và luôn để quên lãng cơn tức tối kia.
Thấy vậy, Kiều Tĩnh Thi cũng bắt đầu dùng bữa.
Sau khi nếm qua vài món ăn trên bàn, cô mới hỏi:
"Thức ăn này mua ở ngoài về à?"
"Là người làm nấu."
"Ngoài tôi với anh ra thì có thấy còn ai nữa đâu mà nấu?"
"Ở đây chỉ có người làm theo giờ, xong việc người ta về hết rồi, lấy đâu cho cô thấy."
"Vậy lát nữa ăn xong anh rửa bát à?"
Đến câu hỏi này thì Vũ Tư Thần mới ngẩng mặt lên nhìn đối phương, dửng dưng đáp trả:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tham-yeu-em/2711885/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.