Xe vừa dừng lại tại bệnh viện, Vũ Tư Thần đã nhanh chóng bước xuống, đi vòng qua kia mở cửa, sau đó trực tiếp bế Kiều Tĩnh Thi ra ngoài, mặc cho xung quanh có biết bao người nhìn.
Lúc này, cô ấy cũng chẳng còn sức đâu để phản kháng hay chống cự. Cô đau tới mức cả người toát mồ hôi lạnh, mặt mày tái mét và gắng gượng chịu đựng bằng cách nắm chặt vạt áo khoác của người đàn ông đang bế mình chạy vào phòng cấp cứu.
"Bác sĩ, bác sĩ đâu."
Sau tiếng gọi sắc lạnh của Vũ Tư Thần, bác sĩ lẫn y tá lật đật đẩy băng ca chạy tới với nét mặt khẩn trương.
"Cô ấy đau dạ dày."
Vừa đặt Kiều Tĩnh Thi nằm xuống băng ca, Vũ Tư Thần liền thông báo tình trạng trước mắt của cô ấy cho bác sĩ được biết.
"Đưa bệnh nhân vào phòng siêu âm."
"Tôi có thể vào trong cùng cô ấy không?"
"Có thể ạ!"
Những bước chân hối hả, những câu hỏi vội vã và câu trả lời cuối cùng của nữ y tá kết thúc, đó là lúc Kiều Tĩnh Thi đã được đưa vào phòng siêu âm.
May thay người đàn ông ấy được theo cô vào trong, và từ khi đặt cô nằm xuống băng ca, anh vẫn chưa từng buông tay cô ấy.
Lúc này, bác sĩ đã chuẩn bị tiến hành siêu âm, và việc đầu tiên cần làm chính là phải vén áo lên để bôi gel, nhưng Kiều Tĩnh Thi lại khư khư giữ chặt vạt áo. Thấy vậy, nam bác sĩ liền nói:
"Không vén áo, chúng tôi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tham-yeu-em/2711861/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.