Nhiệt độ cơ thể của hắc y vệ sĩ cao lớn trước mặt càng ngày càng cao, nóng đến mức không bình thường, Tang Niệm Niệm cũng không quan tâm đến kế hoạch gì nữa, dùng tiên linh lực dạo một vòng trong cơ thể Phù Minh.
Ngón tay mềm mại mát lạnh của công chúa chạm vào vùng da nóng rực kia, Phù Minh cố gắng hết sức kìm nén dục vọng nguyên thủy nhất trong lòng, xấu hổ cụp hàng mi dài xuống: "Cảm ơn điện hạ quan tâm, thuộc hạ chỉ là..."
Hắn chỉ là...
Yết hầu nhô lên khẽ động, Phù Minh xấu hổ không mở miệng được, giọng nói khàn hơn bất cứ lúc nào.
Hắn cứng đờ nghiêng người, tránh né sự đụng chạm của Tang Niệm Niệm.
Bán yêu sở dĩ hèn mọn, ngoài hình dáng xấu xí và thực lực yếu ớt của bọn họ ra, còn có một nguyên nhân quan trọng, là bọn họ không thể giống như yêu tộc thoát khỏi bản năng của loài chim thú.
Bán yêu tộc rắn đến mùa đông nhất định phải ngủ đông;
Hai cánh tay của bán yêu tộc chim mọc đầy lông vũ không thể bay.
Còn bán yêu tộc sói, sẽ nghênh đón thời kỳ động dục không thể khống chế vào mỗi mùa xuân hàng năm.
Là một yêu lang cơ thể phát dục hoàn toàn, từ năm năm trước, Phù Minh mỗi năm đều có một khoảng thời gian tinh lực dồi dào, bồn chồn không yên.
Thỉnh thoảng, đến gần công chúa hơn một chút, còn sẽ không thể tránh khỏi sinh ra một số tình huống khiến người ta xấu hổ.
Chỉ là khả năng tự chủ của hắn rất mạnh, lại cực kỳ giỏi nhẫn nhịn, một khi thời kỳ động dục có dấu hiệu, hắn sẽ xin nghỉ, tĩnh tâm ở thác nước lạnh và khe núi phía sau
Chỉ là hắn có khả năng tự chủ rất mạnh, lại cực kỳ giỏi nhẫn nhịn, một khi thời kỳ động dục có chút dấu hiệu, hắn sẽ xin nghỉ, tĩnh tâm trong thác nước lạnh và khe núi phía sau Phiêu Miểu sơn.
Dòng thác lạnh chảy xiết kia mỗi lần đều có thể gột rửa sạch sẽ trái tim dơ bẩn muốn chiếm hữu chủ nhân của hắn, để hắn khôi phục lại sự lý trí bình tĩnh thường ngày.
Nhưng lần này thì khác.
Hình ảnh trong sách quá mức chấn động, đó là sự kích thích mãnh liệt mà hắn căn bản không thể quên được, ngay cả nhảy vào khe núi bơi mấy chục vòng cũng không thể giảm bớt.
Thậm chí... hắn còn mạo phạm đến áo nhỏ của nàng.
Vừa nghĩ đến miếng lụa băng nhỏ bằng bàn tay bị hắn làm nhăn làm bẩn kia, vành tai Phù Minh liền nóng bừng.
Lần đầu tiên trong đời hắn động dục đến quá nhanh chóng, không cho hắn bất kỳ thời gian đệm nào.
"Ngươi rốt cuộc làm sao vậy?"
Hắn hết lần này tới lần khác tránh né sự tiếp xúc của mình, cánh tay nóng đến mức kinh người, tai lại đỏ như vậy, Tang Niệm Niệm muốn không chú ý đến sự khác thường của hắn cũng không được.
Nàng giả vờ như không biết, chỉ mở to đôi mắt long lanh ngấn nước: "Gặp phải chuyện gì khó khăn sao, có thể nói cho ta biết."
Đôi môi đỏ mềm mại như quả lựu trong suốt ửng hồng của nàng hé mở, Phù Minh hô hấp nóng bỏng, ngay cả tấm thảm lông dưới chân cũng tỏa ra hơi nóng khô ráo.
Hai mắt Phù Minh nhuốm màu đen, trên yết hầu cũng thấm một lớp mồ hôi màu mật ong.
Hắn và Tang Niệm Niệm bốn mắt nhìn nhau, giống như bị bỏng mà dời mắt đi chỗ khác.
Nhận ra tiếp tục ở lại đây có thể sẽ gây ra sai lầm không thể tha thứ, giọng Phù Minh càng thêm khàn: "Điện hạ, xin cho phép thuộc hạ đi tắm rửa trước."
"Được."
Giọng nói của nàng vừa dứt, hắc y vệ sĩ luôn một bước không rời nàng liền nhanh chóng biến mất tại chỗ.
Tang Niệm Niệm: "..." Rốt cuộc chiều nay hoàng huynh đã nói gì với Phù Minh?
Đúng vậy, với tư cách là chủ nhân của Phiêu Miểu cung, linh lực trong cơ thể gần như là lấy mãi không hết dùng mãi không cạn, Tang Niệm Niệm sớm đã chú ý đến động tác nhỏ gọi Phù Minh của Tang Uyên.
Lúc đó nàng đoán hoàng huynh có thể sẽ nói cho Phù Minh biết chuyện nàng sắp có chính phu, đây cũng là dự định ban đầu của nàng, nên cũng không ngăn cản hoàng huynh.
Nhưng bây giờ phản ứng của Phù Minh, đúng là bị kích thích, nhưng... hình như không phải loại kích thích mà nàng nghĩ.
Suy nghĩ một lát, Tang Niệm Niệm lấy ra một cây nến chuyên dùng để thôi miên.
Trong chỗ ở của hắc y vệ sĩ: Phù Minh tắm rửa sạch sẽ, thay một bộ hắc y vệ sĩ mới.
"Thủ lĩnh, sao hôm nay huynh về sớm vậy?"
Nhị Thập Tam cũng vừa tắm rửa xong, bưng một chậu nước đi ra từ phòng tắm: "Hôm nay công chúa cũng không gọi Lưu Tuyền đến hầu hạ sao?"
Phù Minh lạnh lùng liếc Nhị Thập Tam một cái, giọng nói vẫn còn hơi khàn: "Ngươi không có việc gì thì đi nghỉ ngơi đi."
"Ồ."
Nhị Thập Tam không cảm thấy có gì không đúng, cười hì hì tiến lên: "Thủ lĩnh, gần đây mọi người trong chỗ ở của hắc y vệ sĩ đều nói, công chúa có thể sắp có chính phu rồi, thật hay giả vậy? Huynh có quen không?"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]