Ngày hôm sau
Lúc Chỉ Hâm tỉnh lại đã là giờ ngọ.
Bầu trời sáng sủa, ánh dương quang chói mắt.
Nàng giãy dụa đứng lên, lấy tay che mắt,phòng ngừa ánh dương quang rực rỡ làm lóa mắt, cuối cùng sau khi thíchứng với ánh sáng, nàng mới phát hiện, một thân ảnh gầy yếu lúc này đangđứng trước cửa sổ.
Bóng dáng đơn bạc nhỏ bé, dưới ánh mắt trời, lộ vẻ tiêu điều mà cô độc.
Tiểu thư……. Làm sao vậy?
Tiểu thư mới tám tuổi, sao nàng cảm giácnhư tiểu thư đã trả qua sự đời, dường như gặp phải phản bội, tử vong,chờ một chút, nàng nói không rõ, chẳng qua là nhìn bóng lưng tiểu thư,nàng có một loại xúc động muốn đem tiểu thư ôm vào lòng, cho tiểu thưcảm giác ấm áp.
“Tiểu thư…..” Nàng xem một lúc lâu, thấy tiểu thư vẫn không nhúc nhích nhìn cảnh vật ngoài cửa sổ. Vô ý thức, nàng thốt ra tiếng.
Nữ hài sau khi nghe được có người kêu, xoay người, nghi hoặc nhìn về phía Chỉ Hâm, “Ách?”
“Tiểu thư, người ban nãy đang suy nghĩ gì vậy?” Chỉ Hâm nhẹ giọng hỏi.
Nghe vậy, mâu quang Hàn Lăng chớp động, vài tia lãnh ý chợt lóe mà qua, khóe miệng cong lên, nhàn nhạt cười nói: “Không có gì”
“A!” Chỉ Hâm sau khi kinh hô một tiếng, liền đứng lên bổ nhào về phía Hàn Lăng.
Hàn Lăng theo bản năng lách mình, tránhné sự nhào tới bất thình lình của Chỉ Hâm. Kết quả Chỉ Hâm vồ hụt, không kịp phanh lại, nhào tới bức tường.
“Bịch……”
“Ngươi làm cái gì vậy?” Hàn Lăng để hai tay sau lưng, đứng cách Chỉ Hâm hai thước, lạnh giọng hỏi. Âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-phi/5105/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.