“Bình nguyên Yên Vũ, một trận định càn khôn.”
Phong Thiên Nhai: “…” Nàng thở dài, nói, “Bình nguyên Yên Vũ, lại là bình nguyên Yên Vũ.”
Nam tử cười cười: “Sao, mỹ nhân quen nơi này lắm?”
Phong Thiên Nhai lắc đầu, “Không thể gọi là quen, chỉ từng nghe người ta nhắc đến.”
Nam tử: “Quả đúng là một nơi nổi tiếng.”
Phong Thiên Nhai ngẫm một lát, hỏi: “Một trận định càn khôn, định là định thế nào?”
Nam tử cắn tách vỏ hạch “tạch” một tiếng, ném nhân vào miệng, thoải mái nói: “Đương nhiên là tỷ thí, còn có thể định bằng cách nào khác nữa?”
“Tỷ thí?” Phong Thiên Nhai hỏi, “Tỷ võ à, một chọi một?”
Nam tử gật đầu.
Phong Thiên Nhai kéo vò rượu sang, uống thêm một hớp, nói: “Đùa à, chuyện lớn thế này, lại dùng cách như vậy để quyết định.”
Nam tử không đồng ý: “Sao lại bảo là đùa. Có khi, cách làm càng cũ, càng hữu hiệu.”
Phong Thiên Nhai không nói với hắn nữa, thầm cân nhắc trong lòng.
Một chọi một, vậy thì mỗi bên sẽ cử ra một người. Phiên cương sẽ đẩy ai ra đây… Người đầu tiên Phong Thiên Nhai nghĩ đến chính là Đao thủ Thiền Nhạc, gã là thần thoại phiên cương, nhìn thái độ của gã đối với Yến Cô Minh, cả về thân thủ lẫn võ đức, Thiền Nhạc đều là người trên người.
Nhưng, đánh một trận với Yến Cô Minh, chẳng nhẽ gã lại không bị thương dù chỉ là một chút… Điều này không thể xảy ra. Với sự hiểu biết của Phong Thiên Nhai về lãng nhân, hắn khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-nhan-thien-nhai/2210207/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.