Phong Thiên Nhai ngủ thẳng một giấc ngon lành hiếm thấy đến tận sáng sớm hôm sau.
Trong phủ hơi ồn.
Tin Diệp Hoài Sơn bình an quay về nhanh chóng được truyền ra, hảo hữu lũlượt kéo đến chúc mừng. Diệp Hoài Sơn tốt tính, tuy chức cao nhưng không hống hách, có rất nhiều bạn.
Hôm nay đến thăm đa số là các công tử trẻ tuổi nhà quan, vì tuổi tác xấp xỉ nhau nên cả đám không câu nệ gì mà thoải mái hẳn.
Con trai của Hộ bộ thị lang Diêu Lệnh Sinh chơi thân nhất với Diệp HoàiSơn, hắn và hai hảo hữu khác cùng ngồi trong thư phòng của Diệp HoàiSơn, uống trà tán gẫu.
Diêu Lệnh Sinh: “Cẩn Hòa, tôi nghe nói rồi, lần này cậu đúng là đem mạng ra đùa đấy.”
Một người khác góp lời: “Đúng đó, nghe bảo cậu đấu tay đôi với Độc thủphiên cương, cái con sâu độc đó nham hiểm bốc mùi luôn. Nhưng may mà ông trời có mắt, để Cẩn Hòa bình an quay về.”
Diệp Hoài Sơn lệnh nha hoàn đặt điểm tâm xuống bàn, cười đáp: “Đâu có, là tôi may mắn thôi, được quý nhân tương trợ.”
Diêu Lệnh Sinh nhón một miếng bánh trà xanh trong mâm, ngốn trọn, lúng búngnói: “À đúng rồi, nghe nói cậu có đưa ân nhân cứu mạng về, người đâu,cho bọn tôi gặp với.”
Diệp Hoài Sơn lắc đầu, “Không được.”
Một người khác cười: “Sao không cho gặp, lẽ nào lại là hoàng hoa khuê nữ.”
Diệp Hoài Sơn cúi đầu nghịch chén trà, không đáp.
Những người ngồi đây chơi với Diệp Hoài Sơn từ nhỏ, thân đến nỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-nhan-thien-nhai/2210153/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.