Khi chén rượu thoang thoảng hương thơm đó được đưa tới trước mặt quận chúa Nghê Hoàng, nàng đưa tay nhận lấy mà không hề chần chừ chút nào, ngẩng đầu khẽ cười với người kính rượu.Những ngón tay được chăm sóc nõn nà trắng muốt của Việt quý phi vẽ thành một đường vòng cung trên không trung, thu hồi đến trước người, động tác lùi bước lui lại rất đẹp đẽ. Váy phượng bằng vóc tím hơi phiêu đãng, tiếng ngọc bội khẽ vang lên trong không khí thơm nức.Bà ta cũng là người Vân Nam, rời xa cố thổ tiến vào cung đình đã có ba mươi lăm năm, chưa hề về quê một lần nào.Khi bà ta hỏi thăm cặn kẽ quận chúa về tình hình cố hương, sóng mắt hơi xao động, dường như vẫn là thiếu nữ đôi tám mơ mộng ngây thơ.Vì đôi mắt chứa đầy nỗi buồn xa quê này, những sợi dây thần kinh của quận chúa Nghê Hoàng vừa căng cứng trong cung hoàng hậu nhanh chóng chùng xuống."Bên Thúy hồ hàng năm vẫn có chim âu di trú, cảnh sắc cũng không thay đổi nhiều, chỉ có quanh bờ đã trồng liễu rủ nên phong cảnh có vẻ êm đềm hơn. Thúy Vân đình trong lời nương nương cũng vẫn còn, nhưng Già Ẩn tự thì đã bị hỏa hoạn một lần và được xây lại rồi". Nghê Hoàng nâng chén lên môi nhưng cũng chưa uống mà chỉ khẽ chạm rồi lại tiếp tục nói: "Còn cao tăng xem quẻ mà nương nương nhắc tới thì Nghê Hoàng chưa gặp bao giờ"."Đại khái đây cũng là cơ duyên. Cao tăng đó xem quẻ thật sự linh nghiệm, nếu ông ấy còn sống thì có thể hỏi chuyện cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-nha-bang/2216605/quyen-2-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.