Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường cứ như vậy mà chờ ở trên cây, thẳng đến khi trời dần tối mới lại nhìn thấy người nọ đi ra, trong tay cầm một chuỗi dây thừng, đem mấy con chó cột gần mấy gốc cây, phái người canh giữ.
Sau đó, lại có vài người đi ra, họ đều mang theo mặt nạ cổ quái màu đen, bọn họ trải một cuộn gấm màu đỏ, từ trong cửa động trải thẳng ra thật xa, một lát sau, đến khi trời hoàn toàn tối đến mức xòe bàn tay ra không thể thấy rõ được năm ngón tay… mới thấy có người lục tục từ dưới núi đi lên.
Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường chỉ thấy những người lên núi này đều mang theo mặt nạ màu trắng, dọc theo tấm vải màu đỏ đi vào. Những người này, trên tay mỗi người đều cầm bảng số, một tay còn lại mang theo bao bố, nhìn hình dạng, nhất đinh bên trong là bạc.
Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường nhìn nhau liếc mắt một cái, Bạch Ngọc Đường cười: “Miêu nhi, trời cũng giúp ta, chúng còn đeo mặt nạ!
“Phỏng chừng bên trong còn có một vài vị quan to quý nhân, sợ bị người ta nhận ra thân phận, dù sao đến nơi này cũng là để bài bạc, truyền ra ngoài không phải là chuyện trong sạch thơm thảo gì.” Triển Chiêu lắc đầu.
“Đúng vậy.” Bạch Ngọc Đường cười, hất cằm nhìn Triển Chiêu, ý tứ là, đi bên này, chúng ta đánh ngất hai người trà trộn vào đi~~~.
Sau đó, hai người liền nhảy vào trong rừng, ở ven đường đợi lúc có hai đổ khách đi qua, nhìn trước sau đều không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-nguyet-tieu-truong-khong/764569/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.