Đã gần một tháng không gặp mặt nhau rồi, Bạch Ngọc Đường xa xa nhìn sang, nhìn thấy Triển Chiêu thần thanh khí sảng, trong lòng liền cảm thấy vui vẻ.
Chẳng qua là khi hắn vẫn còn đang suy tính là nên đi qua đột nhiên tập kích con mèo kia, hay là dùng phương thức gì khác để chào hỏi, thì đã nghe Hồi Phong trong khoang thuyền chạy ra bong thuyền, hướng về phía bờ bên kia, hí dài một tiếng — Tiểu Nguyệt!
Triển Chiêu và Tiểu Nguyệt cũng nghe được tiếng ngựa hí, xoay mặt... Tiểu Nguyệt cũng vội vàng kêu lại mấy tiếng — Hồi Phong!
Bạch Ngọc Đường vội vàng kéo Hồi Phong có vẻ như đang muốn lao đầu xuống sông, phân phó thuyền gia cặp bờ.
Triển Chiêu khẽ nheo mắt lại, chỉ thấy Bạch Ngọc Đường dùng sức kéo Hồi Phong, người cũng rất tinh thần... Ngoài ra, người bên cạnh hắn chẳng phải Đường Tứ sao? Hai người bọn họ sao lại cùng nhau du hồ ở đây vậy? Lần đầu tiên, Triển Chiêu cảm thấy Đường Tứ nhìn thế nào cũng có vẻ hơi chướng mắt sao ấy?
Thuyền gia hướng thuyền cặp bờ, Hồi Phong nhảy lên trên bờ, cùng Tiểu Nguyệt cổ cọ cổ, mũi đụng mũi, thân mật vô cùng, vui vẻ đến liên tục phất đuôi.
Bạch Ngọc Đường có chút vô lực nhìn con ngựa điên nhà mình, thầm nói... liền ngươi chỉ có chút tiền đồ thế này!
Triển Chiêu cũng cảm thấy tình cảm hai chú ngựa tựa hồ thật rất tốt, bằng không cứ xứng loại đi!
“Miêu nhi.” Bạch Ngọc Đường nhìn nhìn Triển Chiêu, bảo, “Trùng hợp vậy?”
Triển Chiêu thiếu chút nữa bật cười, thầm nói ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-nguyet-tieu-truong-khong/764515/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.