Chờ tiểu nhị đi, Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường nhìn nhau.
“Xem ra lúc này tất cả mọi chuyện đều có liên quan đến ba tên ác bá kia nha.” Triển Chiêu vuốt cằm suy nghĩ một chút, “Trước tiên tìm bọn họ nói chuyện một chút tốt hơn.”
“Ân.” Bạch Ngọc Đường rót chén trà cho mình, “Nghe một chút đã cảm thấy đám người kia không ra gì, Miêu nhi, tối nay chúng ta đùa bỡn bọn họ đi.”
Triển Chiêu nheo mắt lại nhìn Bạch Ngọc Đường, “Làm sao? Lại có chủ ý xấu rồi?”
Bạch Ngọc Đường khiêu khiêu mi, cười mà không nói.
“Trước đây.” Triển Chiêu bảo, “Chúng ta đi tìm được vị Lưu tiểu thư này trước, hỏi thử nàng vụ án diệt môn.”
Bạch Ngọc Đường gật đầu.
...
Công Tôn cùng Bàng Thống lặng lẽ chạy vào bên trong nha môn Dĩnh Xương phủ, mỗi phòng ốc trong hậu viện đều cũ nát vô cùng, bên cạnh mấy gian cửa sổ đều bị hỏng, hiển nhiên là đã lâu không có người nào ở, duy chỉ có gian cửa sổ ở giữa còn lành lặn, chính là đang đóng chặt.
Bàng Thống cùng Công Tôn, hạ xuống trên nóc phòng của gian phòng đó, giơ tay lên nhẹ nhàng lật một phiến ngói, nhìn xuống. Chỉ thấy trên giường có một người dựa vào, sắc mặt tái nhợt đôi môi khô nứt, thấy thế nào đều là người bệnh tình nguy kịch, cầm bút trên tay, đang phê duyệt quyển tông.
Công Tôn khẽ cau mày, người này đoán chừng chính là Châu Lam rồi, nhìn bộ dáng của hắn, trên mặt thế nhưng đã có vẻ xám tàn, tiếp tục như vậy, ai, không quá nửa năm a. Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-nguyet-tieu-truong-khong/764491/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.