Cũng đã ba ngày trôi qua rồi, hôm nay mà ngày cuối, xong buổi hôm nay cô sẽ về trước. Thằng bé mấy hôm nay buổi tối dường như quen hơi cô,nên nó cứ khóc rồi quấy cô nghe cũng không an tâm.
- Em định về trong đêm luôn à? Chị Hà hỏi
- Dạ chị, con em mấy bữa nay em đi nó cứ quấy, em cũng nôn ruột quá.
- Dậy về cẩn thận nha, bọn chị ở đây hưởng thụ. Chị Thanh hớn hở
- Để anh đưa em ra sân bay, tiễn em một anh quay lại đây với mọi người. Khanh đưa ra ý kiến.
- Vậy có phiền anh quá không? Cô ái ngại nhìn anh
- Anh thật tâm xem em như đứa em gái ruột thịt của mình, nên em không cần phải ngại gì hết.
Đúng như vậy với anh cô như là đứa em gái ruột của mình vậy, lúc cô ở câu lạc bộ cầu lông cô đánh rất dỡ nên không ai thèm quan tâm ngó ngàng gì đến cô.Việc này đến lúc cô rời câu lạc bộ anh cũng không biết có khá lên được không, mặc dù anh chỉ dạy rất nhiệt huyết.
Anh ban đầu vì thấy cô rất tội nghiệp nên mới chỉ bảo cô tận tình dần dà nên xem cô như em gái mình thế mà quái nào lúc đó cô lại thích anh. Nghĩ lại anh có chút buồn cười.
- Goodbye Mia anh Lucy, see you soon. Cô ôm trầm lấy Mia và Lucy. Mặc dù mới quen nhưng cô cũng hy vọng có duyên sẽ gặp lại.
Sau khi anh và cô đi khỏi Mia nghĩ gì đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-nghe-tim-em/3577092/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.