Khi Nhã Uyên đã đến nhà cô. Nghe tiếng chuông cửa cô đang hát ru cho Gia Huy ngủ thì dừng lại xuống mở cửa,cô biết chắc chắn lần này là bạn mình đến mà không phải ai khác, vì lúc sáng Nhã Uyên có gọi cho cô nói hôm nay sẽ đến.
Khi cô đến trước cổng đã thấy Nhã Uyên ôm cổng hai tay chọt vào lên trong cửa cổng, bộ dạng mệt mỏi, cô mới lên tiếng hỏi
- Sao đấy? Thấy con người nó uể oải thế kia?
- Tao ấy mà, hôm nay đi ra đường tao không coi ngày, lúc sáng chắc là chắc là bước chân trái xuống giường, còn gặp phải cái sao quả tạ đáng ghét đó nữa chứ, ái chết tiệt … đúng là xuôi xẻo mà.
Cô vừa mở cửa ra đã thấy bộ dạng thảm hại của Nhã Uyên, chiếc xe của cô cũng trầy xước không ít.
- Mày bị sao thế này, tay chân trầy nhiều thế,mặt mày còn bị bầm nữa, mày bị sao vậy?
Cô cuốn cuồn hỏi khi thấy bạn mình bị như vậy, cô còn tặng thêm Nhã Uyên vài câu trách móc
- Thôi thôi vô nhà cái đi, trời ơi hậu đậu hết sức vậy nhỏ này.
Vừa vào đến nhà cô Nhã Uyên như sức cùng lực kiệt, cô nằm ườn ra ghế sô pha miệng thì vẫn nói chuyện.
- Huy Huy ngủ rồi hả? Tao muốn ôm thằng bé quá đi, người gì đâu mà vừa mềm mềm vừa thơm nữa, nghiện chết mất.
- Ừ nó ngủ rồi, nghiện thì lấy chồng đi muốn ôm bao nhiêu cũng có. Cô cười hì hì với Nhã Uyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-nghe-tim-em/3577082/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.