Hôm nay Nhã Uyên định sẽ đi sang nhà cô chơi, cô đã nghĩ việc ở công ty cũ nên hôm nay cô khá rãnh, Tuệ Lâm bận đi làm nên chỉ có mình cô thôi.
Nhưng trước hết cô phải ghé cửa hàng tiện lợi mua một số quà bánh sang để chị em nhâm nhi cùng tâm sự.
Trong lúc tính tiền cô định lấy tiền từ trong túi,cô mò mò từ túi này sang túi nọ, từ túi áo đến túi quần …“sao không có túi nào có hết vậy” cô nghĩ trong đầu. Mà chắc là cô đã để quên ở nhà rồi, thấy chị nhân viên cứ đứng chờ từ nãy giờ,cô ngại ngùng lên tiếng:
- Chị đợi em tí nhá, ngại quá em bỏ quên tiền mặt rồi ạ, để em chuyển khoản nha chị. Cô vừa nói vừa đưa tay ra sau túi lấy điện thoại
Cô cắn môi lắc đầu khẽ kêu trời mà " Gì nữa vậy? để quên ngoài cốp xe rồi "
- Chị em đợi một xíu nha, em chạy đi lấy điện thoại, em bỏ quên ngoài cốp mất rồi
Chị nhân viên cũng gật đầu bảo " Không sao".
Nhưng ngoài sau đã vang lên một hai tiếng: -
- Đằng trước làm gì lâu vậy trời
- Nhanh một chút đi, tôi đang gấp.
Cô tính sẽ nhường họ tính trước nhưng bỗng vang lên một giọng nói
- Tôi thanh toán cho cô ấy. Người đàn ông lướt qua người cô, sau đó dùng điện thoại quét mã QR
Khi cô ngước lên định cảm ơn là ai đã tốt bụng giúp mình …thì ôi thôi đây không phải là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-nghe-tim-em/3577081/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.