Cả sáu người quây quần bên bàn ăn. Anh thì ngồi kế cô, tiếp là Nhã Uyên bên kia là
Tuệ Lâm ngồi cạnh Tuấn Anh, Minh Kiệt thì ngồi đối diện Nhã Uyên.
Minh Kiệt vừa gắp miếng bò thì nó đã bị Nhã Uyên cướp, cô bỏ vào miệng nhanh chống còn làm vẽ mặt chọc quê Minh Kiệt.
- Nhỏ láo toét này. Minh Kiệt nghiến răng
- Chậm thì nhịn, lêu lêu. Nhã Uyên nói
- Thôi đi đừng có chọc phá người ta. Tuấn Anh nói với Minh Kiệt.
- Tao cóc thèm ghẹo đồ khó ưa này.
- Anh nói ai đồ khó ưa, tui mà khó ưa thì anh dễ thương lắm chắc.
- Thôi thôi đừng nóng nữa ăn đi, lát chủ nhà đuổi bề hết bây giờ. Tuệ Lâm lên tiếng.
Mọi người thì lại tiếp tục ăn, lâu lâu lại nghe hai người kìa cãi nhau chí choé.
Tuệ Lâm đang bốc tom, Tuấn Anh thấy thế thì giành bốc hộ.
- Bình thường đi chung với tụi em nó toàn giành bốc thôi. Cô nói
- Đúng đúng, nó chứ đáo như mẹ bọn em vậy. Nhã Uyên cũng tiếp lời.
Tuấn Anh chỉ quay qua nhìn Tuệ Lâm khẽ cười
Lâm thấy Tuấn Anh nhìn mình thì mặt có hơi đỏ vội cuối xuống ăn.
- Đấy hôm nay nó còn biết ngại nữa kìa Khánh Trâm.
- Biết yêu rồi hihihi. Cô tiếp lời bạn mình
Mặt Tuệ Lâm đã đỏ như quả cà chua rồi mà hai đứa này vẫn chưa buông tha cho cô nữa buông tha cho cô nữa.
- Anh Tuấn Anh có bạn gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-nghe-tim-em/3577070/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.