Ngày đi chùa Bảo Hoa, trời trong xanh và rực rỡ nắng hạ. Khi ấy, Phó Đinh Lê chợt nhận ra mùa hè năm 2022 vẫn chưa kết thúc.
Sau này, khi đã trở lại Thượng Hải, dù đã tạm xem như có chỗ đứng trong nghề, cô vẫn thường nghĩ, mỗi độ hè về, đáng lẽ giờ này họ nên ở California mới phải.
Trong ký ức của cô, California giống như một quả trứng lòng đào được giữ nguyên độ ấm.
Mọi thứ ở đó dường như đều được bao bọc bởi một lớp màng mỏng manh, trong suốt và bên trong là dòng chảy của sự sống, vàng rực, nóng hổi.
Còn Khổng Lê Diên chính là phần rực rỡ, mãnh liệt nhất của lòng đỏ ấy.
Họ từng dừng lại ở San Francisco, vẻn vẹn ba ngày thôi.
Ngày đầu tiên, họ gặp lại Kiều Lệ Phan, cùng nhau ăn một bữa cơm đoàn viên rộn ràng tiếng cười. Buổi chiều, giữa nụ hôn sau giấc ngủ trưa, Phó Đinh Lê khẽ hứa với Khổng Lê Diên: sau khi về nước, cô sẽ điêu khắc lại một bức tượng chỉ thuộc về riêng hai người. Đêm hôm ấy, cô lại cố chấp không chịu thua, chạm nhẹ lên mí mắt thấm đẫm mồ hôi của nàng, rồi thì thầm bên tai, run run sợ Kiều Lệ Phan nghe thấy lại một lần nữa.
Cuối cùng, họ ngả ngốn, gác chân lên đùi nhau, tắm mình trong ánh trăng mộng mị của California, mười ngón tay đan chặt, không rời. Họ cùng ngắm hai vết sẹo đỏ tươi trên ngón áp út và đôi nhẫn bạc rẻ tiền nhưng vô giá.
Phó Đinh Lê gối đầu lên sườn Khổng Lê Diên, mái tóc vàng ướt đẫm quấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-man-nghich-bien/5040992/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.