Phó Đinh Lê giật lấy chiếc mũ nỉ trên đầu, Khổng Lê Diên đã quay lưng về phía cô, thong dong đi về phía trước trên con đường đã được dọn dẹp.Nắng đông trải dài xuống, lớp tuyết hai bên đường chồng chất dưới ánh ban ngày, hồn nhiên và cuồng nhiệt, như một tấm chăn nhung tinh khiết đang điên cuồng cháy bỏng.
Chiếu vào bóng người mờ ảo phía trước, lưu lại một bóng dáng cao gầy mảnh khảnh. Gió nhẹ nhàng thổi qua, bóng dáng ấy trên cánh đồng tuyết trống trải càng kéo càng dài.
Giống như một cảnh quay mở đầu của một bộ phim về những con đường quốc lộ đang lướt qua nơi đây.
Khổng Lê Diên định đi đâu vậy? Phó Đinh Lê sững sờ một lúc, nhấc nhấc chiếc mũ nỉ trong tay, chiếc mũ có chất liệu lông xù, che trên tay ấm áp, rất thoải mái.
Cô đã biết, Khổng Lê Diên vừa rồi không phải đang sửa sang lại, mà là đang sưởi ấm chiếc mũ nỉ này rồi mới đưa cho cô.
Thế mà lại là cho cô sao? Giống như bộ áo tắm được coi là quà sinh nhật?
Nhưng cái này tính là gì đây? Mùa đông đâu phải sinh nhật cô.
Phó Đinh Lê nhìn bóng người đang đi ngày càng xa, vừa định đuổi theo, chiếc điện thoại trong túi lại rung lên rất nhẹ.
Cô một bên theo bước chân của Khổng Lê Diên đi về phía trước, một bên xem điện thoại.
Là tin nhắn của người dẫn đường gửi đến, đã liên tục gửi mấy cái, nhưng biên độ rung thật sự quá nhỏ, cô nhét trong lớp quần áo dày đến bây giờ mới cảm nhận được:
【
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-man-nghich-bien/5040969/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.