Khi ra ngoài mua đồ ăn sáng, Thẩm Vân Hoài tiện đường ghé sang tiệm tạp hóa, thường thì anh sẽ mua đồ đạc cần dùng trong nhà, kèm theo một hộp Marlboro. Hộp gỗ đặt thuốc lá được để trên quầy bên cửa sổ, có vài loại thường thấy như Song Hỷ, Trung Hoa, hoặc Marlboro. Hôm nay anh không mua, lại khiến bác Trương trêu đùa một phen.
“Hôm nay không mua thuốc nữa à?” Bác Trương nheo mắt nhìn Thẩm Vân Hoài cho các thứ gia vị nước tương vào túi giấy, hỏi.
“Thôi, từ hôm nay bắt đầu cai thuốc.” Thẩm Vân Hoài nói cảm ơn, rồi lấy ra vài tờ 10 đồng trong ví để trả: “Có người yêu rồi muốn được sống cùng người ta lâu hơn chút, tốt nhất là phải chăm sóc sức khỏe của mình, dù gì con cũng lớn hơn vài tuổi.”
Bác Trương ồ lên một tiếng: “Có người yêu à? Con gái nhà ai thế? Quen từ khi nào? Dẫn sang cho bác đây hưởng ké niềm vui nào!”
“Cũng mới hôm qua thôi, bác mà gặp thì nhất định cũng thích.” Thẩm Vân Hoài nghĩ rồi bất giác cười thành tiếng: “Còn lại thì từ từ thôi, mới vừa bên nhau, sợ dọa người ta chạy mất.”
Bác Trương lần đầu mới thấy Thẩm Vân Hoài bình thường lạnh lùng nghiêm túc, nay lại cười tươi như hoa, ngạc nhiên tắm tắc khen mãi.
“Tốt lắm tốt lắm. Con người ai mà chẳng phải đi trên dây thép một lần vì yêu, thế mới không uổng một kiếp sống này chứ.”
Thẩm Vân Hoài nhận tiền thừa từ bác Trương, gật đầu đáp hết sức trịnh trọng: “Bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-man-doi-thuong/2558026/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.