Hai người bốn mắt nhìn nhau, dựa gần sát.
Chu Túy Túy nhìn thấy vòng nhỏ màu đen trong mắt anh, càng nhìn thấy mặt mình trong đôi mắt ấy, con ngươi đen nhánh của anh, vào giờ phút này chỉ có một mình cô.
Anh nhẹ nhàng nói một câu, giống như nắm được mạch sống của cô vậy.
--- Em nói xem.
Cô nói cái gì bây giờ, sao mà cô biết anh muốn làm cái gì.
Nghĩ nghĩ, nhưng lại sợ hiểu sai ý, nên không dám nghĩ, nhưng không nghĩ... Chu Túy Túy cũng không phải kiểu hay ngượng ngùng.
Tính cách của hai người đều không chịu thua, quật cường vô cùng, không ai chịu đầu hàng nhận mình thỏa hiệp trước.
Cho dù Chu Túy Túy biết, mình có cảm giác với Thẩm Nam, mà Thẩm Nam cũng như vậy.
Cô bị áp dưới người anh, mà người bên trên vẫn duy trì tư thế như vậy, con ngươi đen nhánh nhìn cô chằm chằm, cũng không làm gì, không nói gì.
Nghĩ vậy, Chu Túy Túy nhắm mắt, không nhịn được nói: "Anh muốn nói gì thì nói nhanh đi, em muốn đi ngủ."
Nghe vậy, Thẩm Nam cười một tiếng, nhìn người con gái trong ngực. Vóc dáng của cô trời sinh mềm mại, khi trang điểm thì rất đẹp, mặt mộc cũng rất đẹp, giờ phút này nằm dưới người mình, giống như một đóa hoa xinh đẹp mới nở, đợi người đến hái.
Nhìn xuống, làn da của cô trắng như phát quang, không biết có phải là do căng thẳng hay là nguyên nhân khác, trên khuôn mặt trắng trẻo đỏ ửng, đang mở to hai mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-man-cua-anh/1707342/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.