Đường về nhà yên tĩnh vô cùng, Thẩm Nam một mực cười,nụ cười kia rất có thâm ý, Chu Túy Túy cũng không muốn tìm hiểu.
Cô chăm chú lái xe, nhìn xe chạy trên đường.
Giữa trưa, người trên đường cũng không nhiều, hơn nữa hôm nay là ngày làm việc.
Nhưng điều tốt duy nhất là, thời tiết mấy ngày hôm nay tốt hơn nhiều, làm cho người ta thoải mái. Chu Túy Túy cũng giống vậy, cô về nơi này lâu như vậy, bây giờ mới cảm thấy thư thái hơn một chút.
Có ánh nắng, mặc dù không giống cổ trấn, nhưng chí ít vẫn làm cho người ta thấy thoải mái.
Khi sắp lái xe về đến nhà, Thẩm Nam đột nhiên mở miệng nói chuyện.
"Mẹ gọi điện đến."
Bàn tay đang nắm vô lăng của Chu Túy Túy nắm chặt hơn, ừm một tiếng: "Ồ."
Thẩm Nam liếc nhìn người bên cạnh một cái: "Bảo chúng ta tối nay về nhà ăn cơm, muốn đi không?"
Chu Túy Túy im lặng một hồi, "Đi."
Đã về rồi mà không đến, căn bản nói không được. Hơn nữa mẹ Thẩm từ trước đến giờ đối với chuyện của hai người đều không làm ra chuyện gì quá đáng, làm nhiều hơn ngược lại là bản thân Chu Túy Túy, sau khi kết hôn với Thẩm Nam thì đi hai năm không về, lần này quay về, cũng không đi thăm bọn họ.
"Được."
Thẩm Nam cúi đầu, nhắn tin cho mẹ Thẩm.
Chu Túy Túy liếc nhìn siêu thị bên cạnh, trực tiếp chuyển làn, lái xe vào.
Hai người một trước một sau mà đi dạo siêu thị, nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-man-cua-anh/1707341/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.