Lúc trời sập tối, sau cơn mưa trời quang mây tạnh, thời tiết vốn dĩ oi bức như cái lồng hấp, giờ lại tan biến đi hết, có thể cảm nhận được hương vị mùa thu nhè nhẹ rồi, nói mưa mùa hè như xá thư (văn cáo để ban bố xá lệnh) quả đúng là không sai chút nào, thật làm cho người ta như được đại xá.
Trương Nguyên tiễn Trương Đại, Trương Ngạc đến bên cầu vòm, nhưng thấy ánh nắng chiều tà, trời quang mây tạnh, chẳng còn trông thấy sấm chớp vang dội như lúc nãy, chẳng còn chút dấu tích của cơn mưa cuồng phong, chỉ còn thấy dòng sông Đầu Lao nhấp nhô gợn sóng, dâng ngập hai bên bờ, vẫn còn tỏ rõ uy lực của cơn mưa vừa qua.
Sau cơn mưa không khí mát mẻ, Trương Nguyên hít một hơi thật sâu, chắp tay lại và nói:
-Đa tạ lời chỉ bảo của đại huynh Tông Tử, chúc đại huynh Tông Tử thi Hương sớm báo tin tốt lành.
Trương Đại cười nói:
-Nếu trúng tuyển kì thi hương, ta sẽ phải đi Kinh Thành để tham gia kỳ thi hội vào đầu năm sau, sau này chỉ sợ khó có thể tụ tập với các huynh đệ nữa rồi, mười tám tháng này, ta mời các huynh đệ trong họ hàng đến Du Giới Viên chơi, ngoài ra còn muốn mời mấy vị đồng môn cùng đi thi hương trong huyện này, nhưng thanh kỹ Khả Xan Ban (khả xan: có thể xơi được) đến lúc đó cũng sẽ đến Du Giới Viên để diễn vở kịch mới 《Mẫu Đơn đình hoàn hồn ký》 ", chắc chắn mắt được sướng tai được vui đó.
-Giới Tử đến lúc đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-lo-tao-nha/27134/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.