“Tứ thư tập chú” và “Ngũ kinh” Trương Nguyên đã nghe qua một lần, những sách bốn trăm năm sau như “Quốc ngữ”, “ Chiến quốc sách lược” thì đã đọc qua, còn nếu đặc biệt như “Xuân thu”, vậy thì " Xuân thu phồn lộ " của Đổng Trọng Thư và “Xuân thu cốc lương truyền sơ " của Dương Sĩ Huân không thể không đọc, trong nhà Trương Nguyên lại không có hai bộ sách này, đành phải nhờ Phạm Trân mượn từ Tây Trương tới đọc cho hắn nghe.
ĐLúc này đã là thượng tuần tháng bảy âm lịch, mắt Trương Nguyên cũng đã hồi phục rất tốt rồi. Hắn từng thử tự mình xem một trang sách và nghe người ta đọc một trang sách, khả năng ghi nhớ không giống nhau. Tự mình đọc sách chỉ có thể nhớ một nửa, mà nghe lại một lần lại có thể nhớ toàn bộ
Trương Nguyên nghĩ thầm rằng:
- Xem ra ông trời muốn cả đời ta dưỡng mắt. Cũng tốt, xem qua là thuộc không quá ngạc nhiên, nghe qua không quên mới khó được. Chỉ có điều hai người thường xuyên đi bên cạnh có thể đọc sách cho ta nghe là, lão Phạm và lão Chiêm không lâu dài. Còn người khác… ừ, trong tay áo đẹp lại lồng thêm mùi thơm (nghĩa bóng là làm việc gì đó còn có người đẹp bồi tiếp). Trong đêm nghe đọc sách cũng không tệ, có thể ta còn nhỏ, chưa có bạc, từ từ, bàn bạc kỹ hơn vậy.
Cả nhà Trương Nguyên đối với sự thay đổi của Trương Nguyên dường như cũng không kinh ngạc, Trương mẫu Lã thị cho rằng đứa con đã trải qua chuyện khổ tâm trong khoảng thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-lo-tao-nha/27130/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.