- Lỗ tiên sinh, trời nóng như vậy mà lại làm phiềm ngươi hạ giá quang lâm, cám ơn rất nhiều, cảm ơn.
Trương Nguyên lạy dài, vừa kêu Vũ Lăng mau dâng trà.
Lỗ Vân Cốc đứng dậy trả lễ, cũng không nhìn Trương Ngạc bên cạnh, nói:
- Ta đến tái khám, xem xem thị lực của ngươi khôi phục như thế nào? Người không có phận sự kính xin tránh lui cho.
Trương Ngạc biết Lỗ Vân Cốc không ưa hắn, nên "xì" một tiếng cười lạnh, rồi châm chọc lỗ Vân Cốc:
- Còn người không có phận sự thì tránh ra. Ngươi tưởng ngươi là Huyện lệnh Sơn Âm à.
Lỗ Vân Cốc giận dữ đứng dậy, quay về phía Trương Nguyên chắp tay:
- Cáo từ.
Trương Nguyên vội vàng nói:
- Lỗ tiên sinh! Lỗ tiên sinh! Xin chờ một chút.
Lỗ Vân Cốc thấy Trương Nguyên bịt mắt bước nhanh đi về hướng hắn, lo Trương Nguyên té nhào, khẩn trương bước lên tới để đỡ lấy Trương Nguyên, đồng thời vội vàng nói:
- Để hôm khác tại hạ lại đến vậy.
Trương Nguyên nói:
- Lỗ tiên sinh đợi chút, trước hết nghe ta nói một lời đã.
Trương Nguyên quay đầu lại nói:
- Tam huynh, còn nhớ rõ lời của mình đã nói không?
Trương Ngạc lập tức ỉu xìu, không có cách nào khác trả lời
- không quên đâu.
Trương Nguyên nói:
- Lỗ tiên sinh tới là chữa bệnh cho ta, sao huynh có thể vô lễ như thế. Mau xin lỗi Lỗ tiên sinh đi.
Lỗ Vân Cốc mở to hai mắt nhìn. Trương Ngạc nổi danh là bướng bỉnh không chịu thuần phục, cho dù là Phụ thân của y là Trương bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-lo-tao-nha/27129/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.